"Còn có, vết bỏng trên người anh hẳn là xử lý một chút, nếu như anh không thích bác sĩ nữ, tôi sẽ để bác sĩ nam tới bôi thuốc giúp anh. Sức khôi phục của Cảnh Trí rất mạnh, cậu ấy không cần bôi thuốc, nhưng anh không được, không bôi thuốc, vết thương sẽ nhiễm trùng, tình huống phát sốt cũng sẽ tăng thêm."
Tuy Thư Âm nghiên cứu gien di truyền và virus, nhưng phát sốt, bị thương bình thường, cô cũng có thể xử lý rất tốt, tuy những bác sĩ trong viện nghiên cứu đều là cố chấp cuồng, nhưng thân y thuật không phải dạng thường, Thư Âm học nhiều năm như vậy, đều đã thành một bác sĩ toàn khoa rồi.
Cô đoán được Cảnh Duệ không thích người khác đụng, cho nên lập tức đề nghị để bác sĩ nam xử lý vết thương cho anh.
Thế nhưng, Cảnh Duệ không chút quan tâm, sắc mặt so với vừa rồi còn muốn lạnh hơn: "Không cần, ra ngoài!"
Lại còn nói anh không được!
Mặc dù năng lực khôi phục không có mạnh mẽ như Cảnh Trí, nhưng cũng rất lợi hại, chỗ nào không được?!
Lâu một mặt sắc mặt tốt, không lâu tình thần tốt"!
Lúc Cảnh Duệ lạnh mặt nói chuyện, khí thế lạnh thấu xương, bộc lộ tài năng, hàn ý bức người, Thư Âm giật nảy mình, đi nhanh ra ngoài.
Boss nổi giận, chẳng lẽ vừa rồi cô nói sai?
Thư Âm nghĩ như thế nào cũng không biết mình nói sai chỗ nào, cô lắc đầu, về phòng làm việc của mình đá chườm cổ tay.
Cổ tay của cô chỉ trong giây lát đã sưng phù, có thể thấy được Cảnh Duệ dùng sức lớn đến đâu!
Thư Âm có chút nghĩ mà sợ, cô hạ quyết tâm, về sau sẽ không tiếp tục đụng Boss nổi giận.
Thư Âm có chút sợ Cảnh Duệ, Cảnh Trí lại vẫn không sợ, anh nằm ở trên giường, mơ hồ không rõ phàn nàn: "Anh, anh dọa cây nhỏ chạy, cô ấy quên cầm nhiệt kế rồi! Em đã ngậm một lúc lâu, nói chuyện không tiện! Anh mau lấy ra giúp em, nhìn xem hiện tại em bao nhiêu độ rồi!"
Cảnh Duệ đứng lên, đi đến trước mặt Cảnh Trí, lấy nhiệt kế giúp anh, nhìn thoáng qua nói: "34 độ, có chút thấp."
Nhiệt độ cơ thể Cảnh Trí bình thường đều là 35 độ, 34 độ đã nói lên, hàm lượng virus trong cơ thể anh tăng lên, có chút nguy hiểm.
Cảnh Duệ tiện tay ném nhiệt kế lên bàn, trở lại ghế ngồi.
"Qua một thời gian ngắn, chờ thân thể em khôi phục, liền làm đổi máu cho em, sau khi đổi xong, nhiệt độ của em có thể tiếp cận nhiệt độ cơ thể người bình thường rồi."
Cảnh Trí đối với nhiệt độ cơ thể mình cũng không thế để bụng, cho tới nay đều có người quan tâm sinh tử của anh, trước kia, một khi nhiệt độ cơ thể quá thấp viện nghiên cứu sẽ nghĩ hết biện pháp tăng cao nhiệt độ của anh, hiện tại, lại có anh trai quan tâm, anh ta cũng không cần lo lắng chính mình bởi vì nhiệt độ cơ thể quá thấp mà chết đi.
"Ânh, cái cây cũng chỉ là quan tâm thân thể của anh, anh quá hung dữ với cô ấy! Như vậy về sau không tìm thấy bạn gái! Còn có, ngươi không có cảm thấy bộ dạng cây nhỏ rất xinh đẹp sao?"
Cảnh Duệ thờ ơ đối với lời của Cảnh Trí, anh ngồi ở đó, lạnh giống một bức tượng điêu khắc.
Cảnh Trí thấy anh không nói lời nào, tự mình hưng phấn nói: "Hiện tại em mới phát giác được, cây nhỏ chẳng những dung mạo xinh đẹp, hơn nữa còn rất biết chiếu cố người, tính khí cũng rất tốt! So với Trịnh Vũ Lạc Trịnh Vũ Vi thì được ưa thích nhiều! Hai người đó em mà gặp được chỉ muốn bóp chết!"
Cảnh Duệ vẫn không nói chuyện, chỉ là lẳng lặng nghe Cảnh Trí lải nhải.
"Anh, cây nhỏ là người của anh sao?"
Cảnh Duệ do dự một giây đồng hồ, gật đầu nói: "Đúng."
Chí ít hiện tại coi như là người của anh.
"Vậy anh đưa cô ấy cho em đi!"
Lần này, Cảnh Duệ không do dự, trực tiếp cự tuyệt nói: "Cô ấy không được."
"Vì saokhông được?"
Cảnh Trí trừng to mắt, vừa rồi anh ta muốn cái gì anh trai đều cho, đến trăng cũng cho, làm sao không cho Thư Âm?
Cảnh Duệ không có giải thích nguyên nhân, chỉ khẽ lập lại: "Cô ấy không được, người còn lại đều có thể cho em."
Cảnh Trí lại bắt đầu cười ngây ngô: "Ha ha, em
đã biết! Có phải anh coi trọng Thư Âm rồi không? Em đã nói rồi, bình thường tính khí anh tốt như vậy, vừa rồi đối với người ta dữ như vậy, hóa ra là cố ý!"
Cảnh Duệ nhíu mày: "Im miệng, chớ có nói hươu nói vượn!"
Bình thường anh có tốt tính chỗ nào?
Tính khí của anh đối với Cảnh Trí sẽ tốt một chút mà thôi!
Anh càng không cố ý hấp dẫn Thư Âm chú ý, vả lại, coi như anh không có bất kỳ kinh nghiệm yêu đương gì, cũng biết hấp dẫn chú ý một cô gái, không nên dùng thủ đoạn bạo lực.
Dùng bạo lực đối con gái, chỉ sợ sẽ chỉ làm cô ấy chạy càng xa?
"Em không có nói hươu nói vượn! Anh, anh nói sớm đi, nếu anh coi trọng cô ấy, em chắc chắn sẽ không đoạt với anh!"
Cảnh Trí một mặt nói xong, một mặt nháy mắt ra hiệu với Cảnh Duệ.
Hiển nhiên, ý nghĩ của anh ta và Cảnh Duệ hoàn toàn tương phản, anh ta cảm thấy, dùng bạo lực áp chế con gái, sẽ để cho cô gái càng yêu người con trai nhanh hơn!
Dù sao, rất nhiều cô gái đều rụt rè, con trai nên chủ động một chút, thô bạo một chút!
Trước chiếm thân thể, còn sợ đoạt không được tâm sao?
Dù sao anh t đối với Thư Âm cũng chỉ là có hảo cảm mà thôi, cũng chỉ là cảm thấy dung mạo cô ấy xinh đẹp, rất đẹp mắt, mà lại không nhiều chuyện, ở chung đứng rất dễ chịu, ngược lại không có cái gì tình yêu nam nữ.
Cảnh Duệ không tiếp tục tranh chấp với Cảnh Trí, cậu hiểu lầm cũng tốt.
Vể sau Thư Âm vẫn do anh bảo vệ, nếu như cô không thích Cảnh Trí, anh không thể nào ép buộc cô đi theo Cảnh Trí.
Cô và đám Trịnh Vũ Lạc không giống nhau, cô không nợ Cảnh Trí, cũng không nợ anh.
Thậm chí Thư Thành Sơn vì để anh một mực bảo vệ Thư Âm, trực tiếp lựa chọn tự sát, để anh xuất thủ.
Cảnh Duệ không muốn hủy bỏ, về sau chỉ cần anh còn một ngày, sẽ bảo vệ Thư Âm một ngày.
Trừ phi, Thư Âm muốn báo thù.
Như vậy lời hứa của anh sẽ tự động vô hiệu.
Cảnh Duệ ở trong bệnh viện bồi Cảnh Trí mấy giờ, sau đó lại xuất phát.
Bên tổ chức sát thủ, anh còn cần xuất hiện.
Nếu như bị bọn họ biết, Cảnh Trí đã bị cứu đi, mục tiêu của bọn họ lập tức sẽ chuyển dời đến nơi này.
Chuyện vụ nổ, còn không có điều tra rõ đến cùng là ai làm, âm thầm còn có người nhìn chằm chằm, Cảnh Duệ không dám quá chủ quan.
Cảnh Duệ trở lại tổ chức sát thủ, không có gây nên hoài nghi, nhưng lại đưa tới hoài nghi của Tử Sam.
Tất cả mọi người lục tục tập trung ở cùng nhau, bọn họ đều là từng người tự chiến đã quen, tuyệt đối không thể lúc nào cũng đợi cùng nhau, cho nên trở về sớm đều rất bình thường.
Chỉ là, xưa nay Tử Sam sẽ không chú ý những những người kém mình, cô chỉ chú ý Cảnh Duệ ưu tú hơn mình.
Huống chi, cô luôn cảm thấy Cảnh Duệ và nữ bác sĩ kia có quan hệ không tầm thường, vẫn luôn chú ý động tĩnh của Cảnh Duệ, tuy người của cô mất dấu Cảnh Duệ, nhưng rất rõ ràng, Cảnh Duệ không có dựa theo nhiệm vụ tìm kiếm mục tiêu, anh đi làm chuyện của mình.
Trước ngực Tử Sam còn đau, ánh mắt của cô ta có chút âm lãnh, thế nhưng qua giây lát lại trở nên long lanh.
Cô ta đi đến bên người Cảnh Duệ, thanh thúy nói: "Ray, mục tiêu không ở nơi này, anh có manh mối khác hay không?"