Kể từ khi Tề Duệ dẫn Mộ Tư Nguyệt về nhà, anh đã luôn bận rộn, chỉ thỉnh thoảng mới về nhà ăn tối và lại đi ra ngoài. Anh ấy dường như đã quên Mộ Tư Nguyệt, gặp mặt cũng không chào hỏi.Tề Duệ liếc nhẹ vào bụng cô và ngồi xuống. Người hầu ngay lập tức đưa cho anh chén trà. Mộ Tư Nguyệt cuộn tròn bên cạnh ghế sofa và len lén nhìn anh. Lông mày anh nheo lại, như thể đang mệt mỏi."Lại đây." Anh nhắm mắt lại và đột ngột nói.Mộ Tư Nguyệt biết anh đang gọi cô, do dự một lúc, di chuyển cơ thể và bất đắc dĩ ngồi bên cạnh anh."Ân, thật nhiều thịt.." Anh từ từ mở mắt, nhướng mày và vươn tay ra, nhàm chán véo mặt cô.Mộ Tư Nguyệt "..."Ý gì chứ! Anh ta đang chê mình mập à!Cô sững người và không dám chống cự, tùy ý để anh chà đạp mặt mình. Tề Duệ thủ đoạn ngoan lệ, ông nội Tề còn không làm gì được hắn, cô thì tính là gì. Nhưng sâu tận đáy lòng Mộ tư Nguyệt rất không phụcTề Duệ nhìn ra biểu cảm phàn nàn của cô, biểu lộ thêm một sự ân cần hiếm có, "Cảm giác không tồi."Mộ Tư Nguyệt cụp đầu, có chút cam chịu đáp một câu, "Cảm ơn." Thật khó để không béo khi phải đối mặt với sự nuôi nhốt của Tề gia.Tề Duệ đột nhiên nghiêng người sang xích lại gần cô, Mộ Tư Nguyệt nhìn vào khuôn mặt lạnh lùng trước mắt, có chút sợ hãi, đôi đồng tử màu hổ phách của cô mở to vì kinh ngạc, hai tay cô bất lực, cố gắng đẩy anh ra, Nhưng lại không dám."Đừng làm cô ấy sợ, nó sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của thai nhi." Vào lúc này, một ông già chống gậy đi đến.Ông nội Tề liếc nhìn quản gia, "Sức khỏe của Thiếu phu nhân mấy ngày nay thế nào?"Người quản gia báo cáo một cách quy củ: "Thiếu phu nhân trước đây cơ thể yếu ớt nhưng nay đã hồi phục và khỏe hơn rất nhiều. Bây giờ, thai nhi vẫn bình thường trong tuần thứ năm.""Sức khỏe của tiểu thiếu gia phải được theo dõi chặt chẽ.." ông nội Tề vẫn không quá yên tâm. Bởi vì, căn bệnh của Tề Duệ có khả năng di truyền rất lớn.Tề Duệ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của ông, đôi đồng tử sâu thẳm lóe lên một tiếng cười chế giễu. Ông nội rất lo lắng rằng thai nhi sẽ không bình thường. Mỗi lần nghĩ về căn bệnh của mình, Tề Duệ không thể không bực bội.Mộ Tư Nguyệt an phận không dám lên tiếng, và lén ngước nhìn người đàn ông bên cạnh mình, cô cảm thấy tâm trạng Tề Duệ không tốt, toàn thân anh lạnh lẽo và đáng sợ.Mộ Tư Nguyệt cảm thấy có gì đó không ổn, cô thầm nghĩ, "Tại sao những người trong Tề gia lại lo lắng