Sau khi luật sư Cảnh rời đi thì Liễu Như xuất hiện.
Cô ấy nhìn thấy luật sư Cảnh ra khỏi phòng thì đã lờ mờ đoán được ý định tiếp theo của Mặc Kỳ Tuyết nhưng vẫn phải hỏi cho chắc chắn:
- Luật sư Cảnh đến đây để…?
Mặc Kỳ Tuyết ngạc nhiên khi thấy Liễu Như đến bởi vì cô cũng chưa nói với Liễu Như chuyện này từ trước mà đã quyết định rồi nên có hơi chột dạ chút:
- À… ừ.
Tớ đã quyết định ly hôn nên ba để luật sư Cảnh đến hoàn thành cho xong thủ tục.
Liễu Như cẩn thận hỏi Mặc Kỳ Tuyết, dù gì đây cũng là quyết định quan trọng của cuộc đời:
- Cậu nghĩ kĩ rồi hả.
Mặc Kỳ Tuyết kiên quyết đáp:
- Ừ.
Lần nãy tớ quyết tâm.
Thành toàn cho họ thôi.
Nghe vậy thì Liễu Như mời mừng rỡ ôm chầm Mặc Kỳ Tuyết, trông cô ấy có vẻ rất vui:
- Haha.
Chúc mừng cậu đã trở lại cuộc sống quý cô độc thân.
Mau mau lập kèo uống rượu chúc mừng đi.
Chúng tớ đã đặt nhà hàng sẵn sàng hết cả rồi.
Mặc Kỳ Tuyết cười khổ:
- Cậu vui đến vậy cơ à? Nhưng mà lập kèo thì còn có những ai nữa thế?
Liễu Như nghe vậy lập tức lôi chiếc điện thoại phát sáng ra trình bày một nhóm chat bí mật của mình, khuôn mặt vô cùng tự hào như vừa đạt được một giải thưởng to lớn.
- Tèn ten.
Đây chính là nhóm chat đả đảo tên khốn họ Cao gì đó kia, ủng hộ Mặc nữ thần độc thân.
Liễu Như vỗ ngực tự hào:
- Và tớ chính là quản trị viên của nhóm chat này.
Hơi bị lợi hại đấy nha.
Trong nhóm liệt kê một đống danh sách tội của tên họ Cao.
Mau nhìn xem đi, dài chưa dài chưa, tổng phải đến ba trăm tội đó.
Như này thì hắn có mà xuống địa ngục sớm.
Vừa nói Liễu Như vừa lướt một danh sách dài những dòng chi chít.
Mà tội lỗi của cô ấy nói bao gồm:
“- Tên khốn nạn kia dám không cài hoa ở lễ cưới.
- Tên đó trao nhẫn một cách hời hợt cho Mặc nữ thần.
- Hắn ta đi uống say ở XXX quá mười hai giờ mới về.
- Cặp kè thân mật với Gia Kỳ ở khách sạn XX nằm trên đường XY,…”
Mặc Kỳ Tuyết cảm thấy bất lực trước hoạt động của nhóm:
- Ừa \=\=’.
Đừng nói là các cậu hôm nào cũng chia nhau theo dõi Cao Việt Xuân nhé.
Chứ làm sao mà biết được chi tiết hay vậy, đến vợ cũ của cậu ta đứng đây còn không biết nè.
Liễu Như nghe xong thì cốc ngay vào đầu cô bạn thân một cái: “Trời ơi cái con bé này, chồng mình mà cũng không biết quản, à đâu, hiện tại không phải là chồng mà là tên tra nam rồi.
Hứ, đáng đời”.
- Hiền lắm thì người ta lấn tới đấy biết chưa hả? May ra giờ cậu đã quyết tâm thoát khỏi cái tình cảnh này không thì chúng tớ sắp lập một kế hoạch quân sự để đi đốt nhà tên tra nam kia đấy.
Phải để cho nhà hắn sáng nhất thành phố luôn.
À không, dù vậy nhưng vẫn triển được mà.
- Thôi thôi, bà cô của tôi ơi, cậu muốn vào tù bóc lịch hả?
- Hứ, hắn dám sao? Làm người thì nên biết trả giá cho lỗi lầm của mình.
Tổn thương một cô gái mà đáng lòng nam nhi đại trượng phu hả? Có mà tên mặt trắng ẻo lả cẩu nam thì có.
Loại này nên bị đánh tới chết.
Mặc Kỳ Tuyết bất lực, cô phải lảng sang chuyện khác không thì để Liễu Như nói tiếp là cô ấy ra quyết định kh ủng bố thật đấy:
- Vậy trong nhóm có những ai?
- À, nhiều