Phụ nữ béo lập tức lúng túng, "Cậu.... cậu là ai?"
Phụ nữ gầy cũng run run rẩy rẩy nói: "Khuyên cậu đừng xen vào việc người khác, chúng tôi đây là giáo dục con cái nhà mình."
"Giáo dục con cái nhà mình?" Môi mỏng nhẹ giương lên, phát ra một câu lạnh lẽo
Ngay sau đó, phụ nữ béo thét chói tai, cô cảm thấy cổ tay mình như bị bóp gãy, thanh âm cô thật chói tai, người đàn ông ghét bỏ buông tay ra, sau đó lấy ra một khăn tay màu trắng lau lau tay mình.
"Tôi muốn báo án!" Phụ nữ béo được phụ nữ gầy đỡ, kêu to: "Tôi muốn tố cáo cậu!"
"Báo án, có thể." Người đàn ông nghe câu nói đó, liền lấy di động ra gọi cảnh sát, tiếp theo nói một địa chỉ, hắn cười lạnh nói: "Tôi giúp các cô báo."
"Ba...!" Tiểu nha đầu khóc lóc bắt ống tay áo hắn.
Người đàn ông ngẩn ra, sau đó bất đắc dĩ thở dài, "Ba đã hóa trang ra như vậy, con còn có thể nhận ra?"
"Mẹ nói ngày đầu tiên con... Ách, ngày đầu tiên con đi học... Ba... Ba nhất định sẽ hóa trang thành một quái thúc thúc đi theo con..." Cô bé vừa khóc , vừa đứt quãng nói, cô cho rằng học tiểu học đã thành người lớn, nói cái gì cũng không hề làm mẹ động lòng.
Cái từ quái thúc thúc này... Nếu là trong miệng người khác nói ra, người đó nhất định đã chết rất nhiều lần, bất quá từ miệng tiểu nha đầu này nói, hắn đành nhận.
Vốn dĩ tiểu nha đầu khóc thương tâm như thế, hắn cũng không thể nhẫn tâm giả làm người xa lạ, vốn dĩ còn muốn mượn cơ hội lần này làm tiểu nha đầu thấy được trên đời này cũng có người xấu, bất quá nhìn thấy bảo bối nha đầu sắp bị đánh, hắn vẫn không nhịn được đứng dậy, một tay ôm tiểu nha đầu vào trong ngực, cô bé ngoan ngoãn ghé đầu vào vai hắn, thương tâm không kềm chế được.
"Cậu... Cậu rốt cuộc là ai?"
Phụ nữ gầy cẩn thận hỏi, cô không giống bạn mình, đi theo ba của Bạch Dư cũng đã miễn cưỡng vài lần có dự các loại yến tiệc, cô không phải không có đầu óc, biểu hiện của người đàn ông này không giống như là một người bình thường.
Người đàn ông còn chưa trả lời, A Ấm liền khóc lóc lên án, "Các cô ấy không phải người tốt, các cô đánh tiểu ca ca, còn muốn đánh con, các cô ấy mới vừa rồi còn nói bậy ba với mẹ! Con tức giận quá liền làm dơ quần áo các cô, ba không cần buông tha các cô ấy!"
Một khi lên án, cô cũng không khóc nữa, người đàn ông nhẹ nhàng vỗ lưng cô trấn an.
Chậm rãi tháo kính râm xuống, hắn lộ ra một đôi mắt so với băng tuyết còn lạnh hơn, dung nhan không thể bắt bẻ khiến phụ nữ theo đuổi một hàng dàng chỉ là, ngoại trừ tiểu nha đầu trong lòng ngực, còn có đại nha đầu kia ở trong nhà, hắn nhìn những người khác đều một ánh mắt lạnh lẽo.
Đường Nhiễm Mặc...... Hắn chính là Đường Nhiễm Mặc, người tồn tại giống như tử thần.
Hai người phụ nữ một câu cũng không nói ra được.
Bạch Dư ngẩng đầu, nhìn về phía người đàn ông bị rất nhiều người kiêng kị, hắn phảng phất như một toàn núi cao không thể vượt qua, mà tiểu nha đầu được hắn che chở này chính là không cho phép bất luận kẻ nào đụng tới. Tay đặt bên người lặng lẽ nắm chặt, lần đầu tiên cậu cảm thấy chính mình nhỏ bé như thế.
Năm tháng lắng đọng lại làm Đường Nhiễm Mặc so với mấy năm trước càng thêm thành thục ổn trọng, cũng càng làm cho mị lực của hắn đối với phụ nữ càng tăng, bất quá có thể đứng bên cạnh hắn, sáu năm trước chỉ có vợ hắn, 6 năm sau cũng chỉ nhìn thêm một cô con gái.
"A Ấm ngoan, các cô nói mẹ như thế nào?" Nhìn xem, đã qua nhiều năm như vậy, trọng điểm của hắn cũng chỉ nằm ở Mạt Lị mà thôi.
"Các cô nói... Nói ba cùng mẹ là đồi... Đồi..." A Ấm vừa khóc vừa nghĩ tới từ đó là gì, sau đó một lúc mới nhớ ra, "Là đồi bại..."
Đường Nhiễm Mặc thập phần kiên nhẫn, A Ấm cực kỳ giống Mạt Lị, ngay cả khi khóc liền dừng không được, điểm này cũng cực kỳ giống Mạt Lị.
"Các cô ấy còn nói ba mẹ là loạn luân... Ba, cái gì là loạn luân?" Cô bé hai mắt đẫm lệ mông lung, nhưng không giấu được tò mò.
Đường Nhiễm Mặc cười, "A Ấm, đây không phải là chuyện con cần hiểu biết."
Lần này phụ nữ gầy cũng run lên, "Đường tiên sinh, đây là hiểu lầm......"
Cô còn chưa nói được vài câu, cảnh sát đã tới, người tới không ai khác, đúng là người mỗi ngày nhàn đến hoảng An Nhiên. Tuy rằng cô nhàn đến hoảng, nhưng cô không thích để cho người khác biết cô nhàn rỗi như vậy, thế là cô vẻ mặt khó chịu mang theo thuộc hạ tới, "Này, Đường Nhiễm Mặc, hôm nay nếu không có việc gì đại sự mà kêu tôi tới, tôi không để yên cho cậu... A? Tiểu công chúa tại sao lại khóc?"
A Ấm vừa được sinh ra, theo yêu cầu mãnh liệt của Đường Nhiễm Mặc, An Nhiên bỏ thói quen kêu tên thân mật Đường Nhiễm Mặc, A Ấm xem như nhỏ nhất trong đám bằng lứa Mạt Lị, ai mà lại không sủng, không đau cô bé, chỉ sợ cô bé không vui vẻ mà khóc, nước mắt tiểu công chúa thật quý giá, chẳng qua Đường Nhiễm Mặc không phải thật thích người khác quấn lấy tiểu công chúa nhà hắn, nhưng mà chẳng ai để ý, bởi vì đại công chúa cũng chưa có ý kiến gì.
"Có mấy người cái gì cũng dám nói, cái gì cũng dám đánh, cảnh sát An, cô nói làm sao bây giờ?"
A Ấm khóc thảm như vậy, còn không có tâm tư gì chào hỏi An Nhiên, An Nhiên theo bản năng liền cho rằng A Ấm bị đánh, cô cười như không cười vỗ vỗ tay, hai bên thuộc hạ liền lập tức bắt hai người phụ nữ, "Đây là bệnh nhân tâm thần, cần phải đưa đi bệnh viện tâm thần."
Hai người phụ nữ sắc mặt tức khắc tái nhợt, mặc kệ các cô kêu khó nghe như thế nào cũng bị đè nặng kéo lên xe.
Đường Nhiễm Mặc cười, lơ đãng nói, "Nghe Mạt Lị nói, Thu tiểu thư gần đây sẽ cùng Phương Dự đi đảo Bali chơi, theo tôi được biết, Phương Dự ở đảo Bali dùng rất nhiều hoa cho hôn lễ."
"Ừ, tôi đã biết." An Nhiên âm dương quái khí nói câu đó xong cũng leo lên xe cảnh sát, đương nhiên, Đường Nhiễm Mặc cũng thấy được trước khi lên xe An Nhiên gọi