Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà
--------
Có một số việc nói toạc, liền có thể lớn mật chơi -- ngữ tự Mạt Lị.
Thứ hai là ngày đi học, Thu Bạch Bạch vốn nên tiếp tục phát huy sự nghiệp ngủ của mình, nhưng cô nhìn người bên cạnh, bộ dáng thoạt nhìn tinh thần sáng láng kia, cô thật sự không nhịn được, thật sự là không nhịn được, thật cẩn thận hỏi: "Mạt Lị ... Tâm trạng của cậu có vẻ tốt?"
"A ~ bởi vì hôm qua đã xảy ra một chuyện tốt." Mạt Lị mỉm cười, đôi mắt dường như lấp lánh ánh sáng.
Thu Bạch Bạch Mặc, cô luôn có nụ cười của Mạt Lị rất mê người, nhưng sao cô lại cảm thấy hôm nay Mạt Lị cười càng mê người hơn?
"Hôm qua... Có chuyện gì hay không? Chú của cậu không mắng cậu sao? "Chuyện xảy ra trong bể bơi còn rõ ràng, khi đó Đường Nhiễm Mặc mang theo một thân sát khí tiến vào, từ khí thế người khác liền thấp hơn một nửa, chứ đừng nói là sau này khi hắn mang Mạt Lị đi, Thu Bạch Bạch rất muốn bảo vệ Mạt Lị, nhưng cơ chế tự bảo vệ của cô ấy luôn rất mạnh, Đường Nhiễm Mặc và cô ấy căn bản không phải là một chuỗi thức ăn, cô ấy sợ.
Mạt Lị cười có ý tứ khác, "Chú của tớ không trách tôi, cậu cứ yên tâm đi."
Vừa nghĩ đến sau khi xong việc, bộ dáng Đường Nhiễm Mặc hận không thể vĩnh viễn nhốt mình trong phòng tắm, cô liền vui vẻ, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, tổng giám đốc thuần tình rất dễ thẹn thùng, bất quá đây là bí mật của cô, cô sẽ không nói với bất luận người nào.
"Mạt Lị, hình như cậu có bí mật gì đó rất nghiêm trọng, có phải cậu có chuyện gì gạt tớ không?" Thu Bạch Bạch không hổ là nữ sinh có đặc tính động vật, trực giác nguyên thủy nhất, ở trên người cô thể hiện vô cùng rõ ràng.
"Không có nha." Mạt Lị biểu hiện quang minh lỗi lạc, cô không phải gạt Thu Bạch Bạch, chỉ là lựa chọn không nói cho cô biết mà thôi, "Tớ làm sao cảm thấy, mấy ngày nay ngược lại cậu có chút không thích hợp đó?"
"Tớ có gì không đúng?"
"Gần đây cậu, hình như thường xuyên đến thư viện, tớ nghe nói, hội trưởng sinh viên cũng là một người thích đến thư viện." Đôi mắt tươi cười của cô sáng sủa.
Ánh mắt Thu Bạch Bạch lập tức bối rối, "Đây không phải là kỳ thi cuối kỳ sắp tới sao!? Tớ thích học tập, học tập làm cho tớ hạnh phúc! "
"A~" Chỉ cần đáp một tiếng, Mạt Lị không nhìn Thu Bạch Bạch nữa, mà là mở quyển sách trong tay ra.
Cô đơn giản buông tha truy vấn như vậy, Thu Bạch Bạch càng thêm không có cảm giác an toàn! Cô mới không tin chỉ dựa vào một câu nói của mình là có thể lừa gạt tiểu hồ ly này!
Bất quá, cô cũng không dám tiếp tục khơi mài đề tài này nữa...
Thu Bạch Bạch hiếm khi yên tĩnh một ngày, lúc tan học mới khôi phục sức sống, cô vừa mới kéo Mạt Lị đứng dậy, Hứa Thiến ngăn ở trước mặt các cô.
Mạt Lị thấy Hứa Thiến hào phóng hiếm khi có bộ dáng nhăn nhó, không khỏi nghi hoặc, "Lớp trưởng, có việc gì không?"
"Cái này..." Hứa Thiến tựa hồ khó có thể mở miệng, nghiến răng một cái, mới nói ra mục đích ngăn cản các cô, "Các cậu, muốn quay quảng cáo không?"
"Quay quảng cáo?" Thu Bạch Bạch