“Ầm---”
Lời của Bạch Như giống hệt một quả bom, có thể dễ dàng phá huỷ sự phòng bị của Tô Thiên Kiều.
Anh trai, anh trai…
Anh trai chính là người thân còn lại duy nhất trên thế giới này của cô.
Đó là điểm yếu của cô, tối qua cậu chủ cũng nói một câu như vậy, cho nên mới có thể phá huỷ sự phòng thủ của cô.
Bàn tay của Tô Thiên Kiều hung hăng siết chặt lại thành nắm đấm, ngón tay đâm vào trong da thịt cô, hoàn toàn bất lực.
“Ký đi, cậu chủ nói chỉ cần cô đồng ý, có lẽ… là cô sẽ sinh được một đứa con nữa, cậu chủ thích bé trai, đợi đến khi nào cô sinh được con trai thì cậu chủ sẽ thả cô đi, cô cũng không cần trả tiền nữa, cậu chủ cũng có thể khiến cho anh trai cô quật khởi lại lần nữa.” Bạch Như nhàn nhạt nói, trong ngữ khí chuyên nghiệp, không có chút thương cảm nào.
“...Còn phải, sinh con trai nữa sao?” Tô Thiên Kiều dường như đã nắm bắt được trọng điểm: “Tại sao phải sinh con trai? Tại sao lại chọn tôi?”
Bạch Như đáp: “Cậu chủ không có kết hôn, chỉ là muốn ở cùng một người phụ nữ ưu tú và sinh một đứa con mà thôi, cô Tô rất ưu tú. Còn những cái khác thì cậu chủ không có nói.”
Tất cả những thứ này đều rất kỳ lạ.
Từ tác phong của cậu chủ đó cho thấy, anh ta chắc chắn là một phú hào đứng đầu ở thành phố Tân Hải này, theo lý mà nói thì đám phụ nữ vây quanh anh ta chắc chắn phải là nhiều vô số.
Tìm một người phụ nữ sinh con cho anh ta không phải rất dễ sao? Tại sao phải chọn trúng Tô Thiên Kiều chứ? Cô có ưu tú mấy cũng không đáng để anh phí nhiều tiền như vậy?
“Không được, cô không nói rõ lý do thì tôi sẽ không ký.” Tô Thiên Kiều hoàn toàn không chịu thoả hiệp, cô không ký thì cũng không có ai có thể miễn cưỡng được, cho dù có ép cô ký thì bút tích cũng sẽ khác, như vậy sẽ không có hiệu lực pháp lý.
Cô mặc quần áo và ngạo nghễ ra khỏi giường, giống như là đang ở trong nhà họ Tô, như một thiên kim tiểu thư cao ngạo.
Bạch Như cũng không nóng vội, cô ta quay người ra khỏi cửa, không lâu