Tần Phú Hữu chưa từng nói qua chuyện yêu đương bao giờ, hơn nữa tối hôm qua lại vừa mới được "bóc tem", tâm tình không khỏi còn đang kích động liền bị Giang Trúc Tâm chống cự mãnh liệt như vậy, cho nên trong lòng không nhịn được cũng có chút ưu thương.
Bất quá, sau khi ngẫm lại thì tinh thần liền phấn chấn lên.
Dù sao, tối hôm qua cũng vốn là kết quả do hắn dụ dỗ, nhân lúc người ta thần trí không rõ mà làm ra chuyện này, xác thực là tương đối vô liêm sỉ.
Đương nhiên, hắn sẽ phải nhận được sự từ chối, điều này cũng nằm trong dự đoán của hắn.
Nhưng nếu bởi vì như vậy, mà khiến hắn dễ dàng buông tay, thì bản thân Tần Phú Hữu sẽ không đồng ý.
Trước đây, xem như người khác có lấy lòng hắn thế nào, thì Tần Phú Hữu từ trước tới nay cũng không hề động tâm.
Hôm nay, thật vất vả xuân tâm dập dờn, thì thân thể lại không chịu khống chế mà bị hấp dẫn, khiến lão xử nam Tần Phú Hữu liền một phát không thể vãn hồi.
Sáng sớm, lúc Giang Trúc Tâm ở trong lồng ngực của mình cọ tới cọ lui, nếu không phải vì ý chí kiên định, thì Tần Phú Hữu vừa mới khai trai cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho Giang Trúc Tâm như vậy.
Hơn nữa, mặc dù Giang Trúc Tâm nói cậu là thẳng nam, nhưng tối hôm qua người kẹp eo hắn không buông, xin hắn đừng có ngừng, lại dừng sức một chút, lại tới một lần nữa, không phải đều luôn là Giang Trúc Tâm sao!
Cho nên hắn cũng không phải hoàn toàn không có hy vọng, đúng không?
"Xin lỗi, đã làm em khó xử.
Tôi sẽ không làm khó em, nhưng có thể cho tôi số điện thoại của em sao? Tôi đảm bảo sẽ không làm phiền em, tôi chỉ là vì quá yêu thích em.
Tôi xưa nay chưa từng yêu thích quá một người như vậy." Tần Phú Hữu mày kiếm mắt sao, thời điểm nói chuyện còn có một ít oan ức khiến cho Giang Trúc Tâm nhớ tới một ít kí ức tối qua, hổ thẹn đến mức phải bưng kín ngực.
Cậu một bên đau đầu do say rượu, một bên lại mơ hồ nghĩ tới, tối hôm qua Tần Phú Hữu tựa hồ là có ý muốn đưa mình trở về, nhưng hình như là do mình ói ra trên người người ta.
Bất đắc dĩ, Tần Phú Hữu mới phải đem cậu đưa tới khách sạn.
Bây giờ, quần áo trên người đối phương đang mặc chính là do phòng phục vụ vừa nãy mới đưa tới.
Nghĩ đến việc Tần Phú Hữu giúp mình tắm rửa, cậu còn mơ mơ màng màng giãy dụa, nhân tiện còn khiến người ta tránh đến phát "cứng".
Đối phương không nhịn được hôn một cái, cậu đã không đẩy ra thì thôi đi, dĩ nhiên còn hưởng thụ mà ôm lấy bả vai của đối phương.
A a a a a a! Quả nhiên, cậu bị thao là đáng đời mà!
Chờ đến khi Giang Trúc Tâm lấy lại tinh thần, thì cậu đã ở trong ánh mắt tha thiết của Tần Phú Hữu mà đem số điện thoại của mình cho đối phương, còn thêm Wechat lẫn nhau.
Tần Phú Hữu cũng không vì vậy mà thỏa mãn, hắn còn thừa dịp Giang Trúc Tâm thất thần, mà mở ra Alipay, số chim cánh cụt, Weibo, đẩy lên hạng nhất tài khoản xã giao rồi tiến hành thêm bạn tốt, tốc độ đáng sợ đến mức khiến Giang Trúc Tâm quên luôn cả áy náy.
"Này, này, này, cho anh số điện thoại là được rồi nha? Anh như thế nào, như thế nào!!!" Giang Trúc Tâm cảm thấy chính mình sắp hộc máu, tuy rằng cậu thực áy náy, nhưng đồng thời đối với việc lần đầu tiên của mình bị một người đàn ông cướp mất, cũng rất xoắn xuýt mà nha!
Cậu còn chưa suy nghĩ ra, làm sao cùng Tần Phú Hữu nói chúng