Tất cả những cấp cao trên bàn hội nghị đều cúi thấp đầu, thở mạnh cũng không dám.
Bầu không khí yên tĩnh đến đáng sợ.
Từ lúc xảy ra chuyện đến giờ, đám cấp cao bọn họ đều không dám chợp mắt, mất ăn mất ngủ cùng thương lượng phương án giải quyết, bộ phận IT cũng tăng ca làm thêm giờ, nhưng bọn họ vẫn không làm gì được con virus trên trang web chính thức.
Có lẽ...!
Từ lúc bắt đầu, họ đã đánh giá thấp lòng yêu nước của bọn người Hoa đó.
Sắc mặt của chủ tịch Jason vô cùng khó coi, "Nếu ba tiếng sau tôi vẫn chưa thấy thành quả thì các người cầm đơn thôi việc đến gặp tôi!"
"Tan họp!"
Bắt buộc trong ba tiếng phải quét sạch virus, lôi tên hacker sau màn ra trước pháp luật.
Lần này LW đã mất hết mặt mũi, nếu không kịp thời tiêu diệt virus thì chắc chắc sẽ trở thành trò cười lớn nhất giới thương nghiệp.
Từ khi trang web bị hack, lại tới tin xấu bị lôi ra ánh sáng, cổ phiếu của LW giảm theo một đường thẳng tăm tắp, rớt xuống hẳn ba điểm, nếu cứ tiếp tục phát triển theo hướng đó thì LW sẽ đối mặt với nguy cơ chưa từng có trong lịch sử tròn 80 năm của tập đoàn.
Nhưng Jason thì ngược lại, ông rất có lòng tin với bộ phận IT, tin chắc rằng họ có thể giải quyết được tất cả vấn đề trong vòng ba tiếng.
Dù sao nước P cũng là nước mạnh về khoa học kỹ thuật, vượt xa các nước lân cận hơn ba mươi năm, một con virus nhỏ nhoi thôi mà, Jason không tin nước lớn dân mạnh như bọn họ lại không giải quyết được trở ngại cỏn con này.
Jason rời khỏi phòng hội nghị để lại một đám cấp cao ngồi nheo mắt nhìn nhau.
Bị áp lực đè đầu, bọn họ chỉ đành cưỡi cổ bộ phận IT.
Cũng vào lúc này, mười ứng dụng video ngắn và tin tức được tìm kiếm nhiều nhất trong và ngoài nước đều là về các sự kiện trên trang web chính thức của LW.
Tài khoản Trà Sữa Khoai Môn Viên cũng nổi tiếng sau một đêm.
[Cái tên của tài khoản này hơi giống của một cô gái, phụ nữ không thua kém đấng mày râu! Thả like!]
[Tỷ lệ nam nữ hacker trên toàn thế giới trước mắt là 100:1.
Hơn nữa, qua nghiên cứu của các nhà khoa học đã chứng minh 99% rằng ngộ tính của phái nữ trên lĩnh vực máy tính thua xa phái nam.
Khoa máy tính của các trường đại học cao đẳng tỷ lệ nam nữ cũng là 20:1.
Cho nên, đại lão là nam hay nữ chẳng phải quá rõ ràng rồi sao?]
[Không phải phân biệt đối xử nam nữ, nhưng từ phong cách làm việc của đại lão cho thấy đúng là rất giống nam.]
[Trọng điểm không phải là giới tính mà là đại lão đã lấy lại được danh dự cho nước Hoa của chúng ta.]
[Đã qua mười tiếng rồi, LW vẫn chưa diệt virus, đừng nói là lần này LW lại thua trên tay một hacker Hoa Hạ nhé? Vậy thì quá mất mặt rồi đó nha!]
[Chắc không tới mức đó đâu, mấy ngàn người ở bộ phận IT LW không lẽ nuôi uổng cơm? Hơn nữa, nước Hoa mới được mấy năm lịch sử internet đâu?]
Ba tiếng rất nhanh đã trôi qua, bộ phận IT vẫn không có cách nào giải quyết con virus đó.
Cổ phiếu cứ rơi rơi không ngừng.
Sau cuộc thảo luận, nhóm cấp cao đã cho ra quyết định cuối cùng, treo thưởng trên Tụ Hiền Võng.
Trên Tụ Hiền Võng nếu đã có người có thể đánh sập trang web chính thức của LW bọn họ, thì cũng sẽ có người có thể tiêu diệt được virus.
Tiền thưởng 100 vạn Kim Dung tệ.
Tương đương một trăm triệu nhân dân tệ.
LW chịu chi mạnh tay như vậy là do ăn chắc rằng có người có thể diệt được con virus đó.
Dù sao ban đầu tiền thưởng của nhiệm vụ đánh sập đó chỉ có 50 vạn.
Ai có thể cưỡng lại nổi sự hấp dẫn của một trăm triệu?
Sợ rằng ngay cả Trà Sữa Khoai Môn Viên đó cũng không thể cưỡng lại được!
- --
Phòng làm việc của giáo sư.
Tống Bảo Nghi đứng trước bàn làm việc của Diệp Quân.
"Bảo Nghi, lần này em lại đứng nhất lớp.
Rất tốt, nhất định phải tiếp tục giữ vững!"
"Em sẽ cố gắng ạ." Tống Bảo Nghi gật đầu.
Cô Trương ở bên cạnh đùa nói: "Thủ khoa Tống, em cứ đứng nhất mãi thế, thi tháng lần sau em cho Lý Hạo Nhiên lớp cô đứng nhất một lần đi chứ."
Tống Bảo Nghi là số 1 làm bằng sắt.
Lý Hạo Nhiên là số 2 làm bằng sắt.
Tống Bảo Nghi khiêm tốn nói: "Cảm ơn cô Trương đã coi trọng em, thật ra Lý Hạo Nhiên lớp cô cũng rất lợi hại."
Thành tích tốt, lại khiêm tốn.
Thử hỏi giáo viên nào lại không thích đứa học sinh ngoan như vậy chứ?
Dứt lời, Tống Bảo Nghi nhìn cô Diệp nói: "Đúng rồi cô Diệp, em có thể xin cô một chuyện không?"
"Em nói đi."
"Là liên quan đến chị em.
Lúc trước chị em không hiểu chuyện, em thay chị ấy xin lỗi cô, em mong cô sẽ cho chị ấy thêm một cơ hội, cho chị ấy quay lại trường ạ."
Diệp Quân hơi nhíu mày, "Nó thôi học ở Bắc Kiều rồi sao?"
Tống Bảo Nghi sững sờ.
Bắc Kiều?
Tống Họa thật sự chuyển đến Bắc Kiều rồi?
Cô ta đã sử dụng thủ đoạn gì?
Vẫn chưa đợi Tống Bảo Nghi tiêu hóa thông tin xong thì cô Diệp lại sâu xa nói: "Bảo Nghi à, em với nhà em cũng chiều nó quá rồi đó.
Mỗi lần nó gây họa thì đều là em ra mặt thu dọn cho nó, nó đúng là coi trời bằng vung! Lần này nó mượn danh em để vào Bắc Kiều, lần sau nó cũng có thể mượn danh em đi làm một số chuyện phạm pháp! Tới lúc đó em giải quyết như thế nào được?"
Tống Bảo Nghi cười nói: "Có lẽ là chị em đã vào đó bằng thực lực của bạn thân đó cô."
Diệp Quân chỉ biết lắc đầu.
Tống Bảo Nghi vẫn là quá ngây thơ.
Cái kiểu