Editor: Nam Cung Tử Uyển
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, dưới tình huống như thế này, Giản Mạt căn bản không biết phải ứng phó như thế nào nếu bị Cố Bắc Thần bắt gặp.
Trường hợp cùng cháu ngoại trai (con của chị em gái) ở nơi công chúng cùng nhau hôn môi....Dù cho không phải tự nguyện, cô cũng cảm nhận được chính mình sắp sửa sẽ phải đối mặt với cái gì.
Giản Mạt nhắm mắt lại, thân thể hơi nghiêng quên mất phản kháng, thậm chí, cô còn để mặc Sở Tử Tiêu bá đạo đòi lấy bên trong...
Sở Tử Tiêu cảm thấy vui mừng, động tác của Giản Mạt như thế chứng tỏ đối với hắn vẫn nhớ mãi không quên.... Hắn kích động hôn càng thêm sâu, hoàn toàn không để ý tiếng bước chân ở phía sau truyền đến.
Lâm Hướng Nam có chút lưu manh huýt sao..... Bởi vì chiều cao của người nam nhân đem nữ nhân che lấp triệt để trong lòng, bọn họ đứng ở góc độ này hoàn toàn không rõ nhũ quan của nam nữ kia là ai.
Trường hợp này ở Thiên Đường Dạ như vậy hôn nhau không phải là chuyện lạ kỳ gì......
Khuôn mặt Long Kiêu ngoài lạnh lùng cũng chỉ là lạnh lùng lướt qua, Lệ Vân Trạch khoé miệng cười tà mị, cũng không hứng thú nhìn....Cố Bắc Thần không để ý, dư quang nơi đáy mắt chỉ lãnh đạm, sau đó lướt qua.
Đột nhiên, mạch suy nghĩ hơi ngưng trệ.
Đáy mắt Cố Bắc Thần đột nhiên sâu hút, nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt, liền khôi phục lại vẻ bình tĩnh, “Nhàm chán.....” Đây là để trả lời vấn đề của Lâm Hướng Nam.
Hôm nay sau khi hết bận, hắn sớm trở về Lam Trạch viên....Sau đó đợi gần như một khoảng thời gian, Giản Mạt vẫn chưa về.
Trong lòng có chút mất mát, Cố Bắc Thần cũng không suy nghĩ sâu xa, chỉ cho rằng mỗi lần trở về, ở nhà đều đã có người đợi sẵn, lần này không có, hắn lại cảm thấy không quen.
Gọi điện thoại, biết cô cùng đồng nghiệp đến Thiên Đường Dạ, lại là hắn ở nhà có chút ngồi không yên liền hẹn bọn hắn cùng qua đây...Nghĩ sau khi chơi xong, liền đồng thời có thể đón cô trở về.
Đối với hành động của chính mình, Cố Bắc Thần cũng không có suy nghĩ vì sao lại phải làm như vậy.....Chỉ là trước đó lừa cô, hắn vẫn còn ở công ty, cảm giác hắn có chút ấu trĩ cùng buồn cười.
Bước chân đã đi xa, Giản Mạt muốn đẩy Sở Tử Tiêu ra, nhưng như trước vẫn bị hắn giam cầm không có biện pháp....
Cô tức tối trừng mắt, hung hăng dùng lực mạnh.
Có vết máu ở giữa hai cánh môi lan ra, hơi thở tanh ngọt làm người khác buồn nôn....
Giản Mạt thừa lúc Sở Tử Tiêu đang phân tâm, dùng sức đẩy hắn ra, đôi mắt lạnh lùng nhìn hắn đang mất bình tĩnh, “Nếu để cho truyền thông cùng khách hàng của anh thấy được anh mất bình tĩnh như vậy, nhất định tin tức này sẽ rất đặc sắc.”
Ngữ điệu lạnh lùng không có một phần lưu luyến, có cũng chỉ là lạnh lùng chế giễu.
Sở Tử Tiêu ngạc nhiên nhìn Giản Mạt, dường như không nghĩ đến miệng nàng lại nói những câu độc ác như thế....Vừa lúc nãy, cô đối với hắn còn có chút bức thiết, không phải sao?Giản Mạt không muốn ở lại đây, Cố Bắc Thần đến Thiên Đường Dạ, Sở Tử Tiêu mất bình tĩnh....Cô không muốn cục diện trở nên hỗn loạn.
Sở Tử Tiêu nở nụ cười, như vậy cười đến cứng đờ khoé miệng nhưng ánh mắt vẫn không thể chống đỡ, “Mạt Mạt, em thật là máu lạnh,“
Bước chân Giản Mạt ngưng trệ một chút, nhưng chỉ là trong nháy mắt lại nâng bước chân đi....... Cũng không nói lời nào, nhanh chóng rời khỏi.
Đẩy cửa tiến vào ngồi trên ghế, Giản Mạt nhìn cảnh náo nhiệt bên trong đã lộn xộn, đột nhiên cảm thấy chính mình có chút không hợp.
Đại Hùng có chút gấp gáp đối diện với Mạc Tiểu Nhã xin được hẹn hò, mọi người ở đây đều thét to........Không ai chú ý Giản Mạt đã vào.
“Đồng ý đi, đồng ý đi, đồng ý đi _____” Tất cả mọi người đều thuyết phục Mạc Tiểu Nhã đồng ý, Đại Hùng càng gào thét đối với cô ta tình yêu.
Giản Mạt nở nụ cười, nhưng cười so với khóc còn khó coi hơn....
Cuộc đời của cô rõ ràng một mảnh tốt đẹp, có hạnh phúc gia đình, có tình yêu với bạn trai....... Nhưng vì sao, vì sao bây giờ lại trở thành thế này?
Im lặng lấy túi, sau đó xoay người, không muốn để tâm trạng bi thương của mình phá hoại bầu không khí của mọi người.
“Mạt tỷ....” Hướng Vãn phát hiện cô muốn rời đi, “Điện thoại của chị mới vang.....Người gọi đến có tên G tiên sinh.”
Tâm Giản Mạt bỗng nhiên “lộp bộp” rơi xuống, bởi vì làm chuyện xấu, có chút chột dạ.
“Mạt tỷ, mắt chị sao lại đỏ như vậy?” Gương mặt hưng phấn của Hướng Vãn đột nhiên trở nên nghi hoặc.
“Chị có chút không thoải mái.......” Giản Mạt quét mắt nhìn đám đồng nghiệp đang vây quanh thành một vòng tròn lớn, đáy mắt nhìn Đại Hùng lộ ra vẻ áy náy, “Chị đi về trước, nhờ em lát nữa giúp chị nói với bọn họ một tiếng.” Lời vừa dứt, cô không để Hướng Vãn cơ hội nói chuyện, đã xoay người rời khỏi phòng.
Đường Dục nhìn
thấy thời gian Sở Tử Tiêu trở lại phòng bao có chút không phù hợp, ngày hôm nay đồng học tụ họp, mọi người bây giờ đều có một vị trí trong giới luật sư, nói lên nói xuống thì tài ăn nói vô cùng tốt......Hắn ta biết Tử Tiêu có tâm sự, bị mọi người hỏi chuyện tình cảm với Giản Mạt thì liền trầm mặt.
Nhưng dù như vậy, cũng là học chung với nhau, cũng không ai suy nghĩ nhiều.
Hắn mượn cớ đi ra ngoài hít không khí, trở về sắc mặt liền không tốt.....Dù gì hắn và Đường Dục cùng lớn lên lại cùng chung chí hướng, biết hắn nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi.
“Sao vậy?” Đường Dục cầm bia tiến lại, đưa cho Sở Tử Tiêu một lon.
“Sở Tử Tiêu nhận lấy, ngửa đầu uống hết nửa lon, “A Dục, mình gặp phải cô ấy.....”
“Cô ấy” là ai không cần nói cũng biết. Có thể làm cho Sở Tử Tiêu mất đi tỉnh táo, ngoại trừ Giản Mạt, cũng không có người khác.
“Sau đó thì sao?” Đường Dục bình tĩnh hỏi.
Sở Tử Tiêu chỉ tự nhiễu cười, lập tức giơ lon bia, không muốn nhiều lời với lời thăm dò của Đường Dục, sau đó đem phần còn lại của lon bia uống cạn.....
“Mình đi trước.” Sở Tử Tiêu thả lon bia rỗng xuống, đứng dậy, “Mọi người cứ chơi đi, đêm nay cứ tính tiền cho mình.”
Các bạn học tất nhiên không muốn, hôm nay vốn là cho hắn cùng Đường Dục đổi gió, sao có thể nói đi thì đi?
“Tử Tiêu, cũng không thể thành danh biện, liền không muốn đồng học tụ họp sao?” Lê Nhiễm Hạ mở miệng, đôi mắt phượng xinh đẹp, lộ ra cái ánh nhìn sáng rực.
Sở Tử Tiêu xoay người, ánh mắt lãnh đạm lướt qua, “Nếu như phải làm một người đem vị trí của chính mình kéo xuống, cái này chỉ có thể nói rõ cô trong tiềm thức đã đem chính mình cùng người khác kéo dài khoảng cách.”
Sắc mặt Lê Nhiễm Hạ trong nháy mắt liền thay đổi....... Ở đây đều là học viên khoa luật của trường Lạc Đại, cái đều có tài ăn nói độc địa, thường chỉ cần một câu có thể đem người khác bức chết?
Nhưng lúc này Sở Tử Tiêu ngôn ngữ không hề nể mặt, làm cho bầu không khí đột nhiên trở nên đông cứng.
Đường Dục than nhẹ, Tử Tiêu mặc dù tính tình có chút lạnh nhạt, nhưng là một con người ôn hoà. Kể từ hai năm trước sau khi nhận được lời chia tay trên đường đi sân bay......Hết thảy tất cả đều thay đổi như vậy!
“Tử Tiêu, hôm nay cậu ấy sao vậy?”
“Đúng vậy, ngày hôm nay trông cậu ấy rất trầm mặc...”
“A Dục, có chuyện gì vậy?”
Sau khi Sở Tử Tiêu đi rồi, đồng học mới hiếu kỳ lên tiếng...... Nhưng Đường Dục chỉ có thể hướng mọi người nhún vai, bất đắc dĩ cười.
Trên thế giới này có một toà thành được gọi là tình kiếp a.
Nam nữ trong chốn hồng trần, có mấy ai có thể trốn được?
Giản Mạt đứng dưới cột nhà của Thiên Đường Dạ, thân thể có chút mệt mỏi. Vừa ra, cô đã gọi điện lại cho Cố Bắc Thần, rất sợ hắn lúc đó phát hiện người cùng Sở Tử Tiêu là cô.
Cũng may hắn không có hỏi cái gì, chỉ nói hắn đến Thiên Đường Dạ, sau khi kết thúc tiệc muốn cùng cô trở về.....
Nghĩ đến cô vừa mới ra, mà hắn vừa đến, cô nói cô hơi mệt nên muốn về trước, nói hắn cứ từ từ chơi. Nhưng hắn lại trầm mặc, sau đó liền nói cô ở cửa chờ hắn cùng về.
Giản Mạt đã đợi được 10 phút rồi..........Có chút bực bội.
Có chút bực bội là bợi vì sợ trong thời gian Cố Bắc Thần xuất hiện, lại đụng phải Sở Tử Tiêu.
Cũng may ngưng thở trong thời gian, một chiếc xe Spyker màu đen chậm rãi tiến lại........ Giản Mạt cơ hồ nghĩ cũng không nghĩ liền vội vàng ngồi vào xe.
Chỉ là, bởi vì quá mức gấp gáp, cô không chú ý tới lúc mở cửa xe, làn váy cô sượt qua chốc lát.... Khi xe Cố Bắc Thần vừa đi, phía đối diện, ánh mắt của Sở Tử Tiêu bỗng chốc trở nên âm trầm.