Giản Mạt đứng lên, nghênh đón Cố Bắc Thần, cánh tay câu ở cổ của hắn, hai má dán sát vào lồng ngực to lớn của hắn, đặc biệt uể oải........ Thật giống như đứa nhỏ bị ủy khuất, muốn tìm người thân nhất để được an ủi.
"Làm sao vậy?" Cố Bắc Thần cảm giác được Giản Mạt không thích hợp, nhẹ giọng hỏi.
Giản Mạt ở trong ngực hắn lắc lắc đầu, thanh âm rầu rĩ, "Không có việc gì, chỉ là nhớ anh......." Cô chăm chú dán sát vào hắn, nghe tiếng tim hắn đập mạnh mẽ, cái loại cảm giác an toàn đó lại là làm cho tâm tình bất an cả đêm của cô cũng bình tĩnh lại.
Cố Bắc Thần vô thức ôm lấy thân thể của Giản Mạt, môi mỏng khẽ nâng lên, có một ấm áp dâng lên, "Bình thường lúc nào em nghĩ đến anh, cũng đều có một chút tâm tư...... Nói đi, xảy ra chuyện gì?"
"Không có việc gì." Giản Mạt ở trong lòng Cố Bắc Thần lắc lắc đầu, thanh âm phát ra càng rầu rĩ.
Buổi chiều lái xe về nhà, mặc dù Tô Quân Ly cũng đã nói ngày đó tai nạn xe cộ không có chuyện gì, thế nhưng, nghĩ đến lời nói của người sửa xe ở xưởng, trong lòng cô liền đặc biệt bất an.
Cô trước kia vẫn không có để ý, sau khi tỉnh lại cũng không thấy có vẻ gì là bị đụng xe, thậm chí....... Người bị cô đụng xe cũng không rõ ràng lắm là ai.
Trước kia không có suy nghĩ nhiều cũng không cảm thấy chuyện này có gì to tát, nhưng bây giờ càng muốn biết, càng cảm thấy trong lòng hốt hoảng....... Cả đêm, cô không có tâm tình cầm điều khiển ấn ti vi xem chương trình, nhưng thực ra cũng không nhìn vào màn hình ti vi.
Một khắc kia, cô chưa bao giờ có hi vọng Cố Bắc Thần ở cạnh bên người. Dường như, nếu như có hắn ở bên người, thì cô sẽ cảm thấy an tâm hơn.
Không lên lầu, cô cứ như vậy ngây ngốc chờ hắn....... Nghĩ hắn có thể không thông báo trước, thế nhưng cũng sẽ trở về Lam Trạch viên.
Một khắc kia, cô bị tiếng cửa mở làm cho giật mình tỉnh giấc, Giản Mạt chưa bao giờ có cảm giác mừng rỡ như vậy, trong nháy mắt cô chăm chú nhìn về vị trí cửa phòng, tâm trạng rục rịch chờ mong như vậy khiến cô cơ hồ quên mất phản ứng.
"Xe sửa xong rồi sao?" Cố Bắc Thần ánh mắt trở nên sâu hút, lãnh đạm hỏi.
Giản Mạt gậtđầu, "Em một chút cũng không muốn lái xe......." Nghĩ đến đêm đó có thể sự cố rất nghiêm trọng, cô liền đối với chiếc xe đó có chút chống cự.
"Ừ......" Cố Bắc Thần nhàn nhạt mở miệng, lộ ra một chú sủng nịch, "Ngày mai anh sẽ nói người chuyển một chiếc xe khác qua đây cho em."
"Không muốn......" Giản Mạt ngước mắt, lông mi dài mềm mại khẽ động, bĩu môi nói, "Hiện tại toàn thân em đều mặc đồ xa xỉ, cũng đã nổi lên rất nhiều tin đồn rồi, nếu bây giờ lại có thêm một cái siêu xe, không biết lại có thêm tin tức gì xuất hiện đâu."
Cố Bắc Thần chỉ bụng vuốt ve ở khóe miệng Giản Mạt, đôi mắt đen sâu thẳm như đại bàng, "Em vỗn chính là Cố phu nhân, có cái gì phải sợ những lời nói đó?"
Giản Mạt hai cánh tay câu ở cổ Cố Bắc Thần, cười tươi như hoa, ở trên môi hắn hạ xuống một nụ hôn, "Nhưng người khác không biết, em cứ như vậy được rồi. Nếu không, sau này truyền ra scandal, lại khiến bạn gái anh ghen tỵ đến chết mất."
Cố Bắc Thần cười, "Anh lại xem em là đang lo sợ chuyện này bị lộ ra ngoài......." Nói xong, ở nơi đáy mắt sâu nhất của hắn xuất hiện sụe tà mị, nóng bỏng, một phen ngồi xổm xuống liền đem Giản Mạt bế lên, hướng phòng ngủ trên lầu đi đến.
"Anh còn chưa có tắm......" Lúc Cố Bắc Thần đem Giản Mạt ném tới trên giường, cô hờn dỗi nói.
Cố Bắc Thần đè ép xuống, "Làm xong rồi tắm...... Chúng ta cùng nhau tắm!" Hắn bổ sung một câu, môi mỏng đã rơi vào trên mặt Giản Mạt.
Giản Mạt bị hắn trêu chọc có chút ngứa, "A Thần, thích anh......" Cô dùng điệu ngọt ngấy để nói.
Ánh mắt Cố Bắc Thần tối lại, hai cánh tay chống ở hai bên người của Giản Mạt, khẽ ngẩng đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn cô, "Hôm nay miệng ngọt như vậy, xem ra không hầu hạ em thật tốt cũng không được......."
Dứt lời, Cố Bắc Thần lập tức cúi người xuống, đem cái miệng nhỏ đang muốn nói của Giản Mạt ngậm vào, hung hăng hôn....... Bàn tay càng tham tiến vào trong quần áo của cô, bắt đầu không kiêng nể gì, tự do mơn trớn da thịt trơn mịn của cô......
Chỉ trong phút chốc, những điểm mẫn cảm thân thể liền bị kích thích, thanh âm rên rỉ cùng thanh âm thô suyễn giao nhau trong đêm tối mê say, tạo thành cảnh tượng kiều diễm.
........
Giản Hành nhìn đầu bao, cũng giống như Lương Siêu sắc mặt có chút lạnh lẽo, sau khi nghe hắn oán giận, tầm mắt càng trở nên sâu, lộ ra hàn khí biến hóa kỳ lạ.
"Mẹ nó, cái này chính là cái mày gọi có thể lấy được càng nhiều tiền?" Lương Siêu càng nghĩ càng giận, bởi vì động tác nói chuyện quá lớn, liên lụy đến vết thương trên trán, đau đến nối hắn phải nhe răng, nhếch miệng.
"Cố Bắc Thần không làm như vậy, tao có thể còn nghĩ hắn và Giản Mạt không có quan hệ......" Giản Hành cười lạnh, "Nhưng
hắn lại làm như vậy, lại cảm thấy hắn và em gái của tao có quan hệ rất tốt."
"Tốt thì có thể thế nào?" Lương Siêu nhe răng nhếch miệng liền quát, "Tốt đến mức kết quả chính là chúng ta lại bị uy hiếp phản lại."
Giản Hành liếc xéo Lương Siêu, đối với đầu óc của hắn giống như đầu heo, vô lực châm chọc, "Hừ, đêm đó xảy ra tai nạn xe cộ, trong tay chúng ta còn có một đoạn video, những thứ ảnh chụp đó chẳng qua chỉ là sao lưu...... Nếu như hắn muốn nhìn thấy Giản Mạt bị kiện ra tòa, tao cũng không để ý." Hít một hơi, "Lại nói đến, ngoại trừ Cố Bắc Thần, không phải còn có Tô Quân Ly sao?"
Lương Siêu nhẹ nhàng đỡ trán nhịn đau, nhìn Giản Hành liền phát ra tiếng cười gian, "Giản Hành, mày cũng thật là độc ác...... Còn có thể lấy em gái mày ra tính toán." Hít một hơi, đáy mắt hắn tràn ra sự hèn mọn quang mang, "Nói thật, em gái mày quả thật không tệ một chút nào, không bằng sau khi xong việc nhường nó lại cho tao......"
"Mày nghĩ cũng đừng nghĩ tới!" Giản Hành cắt ngang Lương Siêu đang bị tinh trùng lên não, "Đàn bà....... Chỉ cần có tiền lúc nào cũng sẽ có? Nếu như mày thật sự động đến Giản Mạt, sau này mới không thể lấy được tiền."
Lương Siêu nghe những lời Giản Hành vừa nói, cũng cảm thấy xác thực, mặc dù trong lòng vẫn đối với gương mặt và vóc dáng đó có ý nghĩ, nhưng cũng không có nghĩ sâu.
"Nếu như được sẽ làm như thế nào?"
Giản Hành lấy điện thoại ra, nhìn cô gái nhỏ bên trong đoạn video ngắn, khóe miệng hắn câu lên một nụ cười, "Đương nhiên tìm kim chủ của nó đòi tiền......" Nói xong, hắn đưa điện thoại di động cắm vào trong máy vi tính, đem đoạn video kia phát lên.
Hôm nay sai Lương Siêu gửi những thứ ảnh chụp kia cho Tiêu Cảnh qua bưu điện, mục đích của Giản Hành không phải hắn, mà là Cố Bắc Thần...... Quả nhiên, buổi tối Cố Bắc Thần đúng thật đã tới.
Giản Mạt cùng Cố Bắc Thần có mối quan hệ quả không nhỏ, suy nghĩ một chút, sự tình này đều làm cho người ta hưng phấn.....
Hai năm trước, bị chính thân anh trai của mình hãm hại sau đó đưa lên giường của một người đàn ông xa lạ, triền miên qua đi, lần đầu tiên của cô cũng mất đi.
Đáng lý lúc đầu Gian Mạt chỉ cùng Cố Bắc Thần tắm uyên ương, nhưng một lúc sau lại trở thành dây dưa trong bồn tắm rộng lớn, thế nào cũng không nghĩ đến, sau hai năm, anh trai của cô lại bắt đầu tiếp tục muốn tính toán với cô.
"Em, em không được..." Giản Mạt mấy lần đạt đỉnh, thực sự ứng phó không được với sự tấn công không biết mệt mỏi của Cố Bắc Thần, vội vàng xin khoan dung.
Răng Cố Bắc Thần gặm cắn bờ vai bóng loáng của Giản Mạt, "Còn dám nói anh không được?"
Giản Mạt đau đến muốn khóc, "Em sai rồi..."
"Hả? Chỉ như vậy?" Cố Bắc Thần nhẹ a một tiếng, khuôn mặt mềm mại, đôi môi câu lên một nụ cười tà tứ.
Trong lòng của Giản Mạt một bên mắng Cố Bắc Thần là "Cầm thú", một bên lại xinh đẹp câu ở cổ hắn hôn hôn, cười quyến rũ động lòng người, hờn dỗi nói: "Lão công là người vô cùng xuất chúng...... Là người đàn ông tuyệt nhất!"
Cố Bắc Thần nhìn bộ dạng lấy lòng của Giản Mạt, môi mỏng khẽ nâng lên tạo thành nụ cười như có như không....... Hắn phát hiện, hắn càng lúc càng ham mê mùi hương của cô gái nhỏ này.
Kỳ thực, cô làm vợ của hắn cũng rất tốt.
Buổi tối, Cố Bắc Thần ôm Giản Mạt, sợ cô đã mệt muốn chết rồi, không đầy một lát sau liền dựa vào lồng ngực của hắn chìm vào giấc ngủ.
Ngay lúc bóng đêm trầm tĩnh như nước, di động của Cố Bắc Thần ở trên tủ đầu giường đột nhiên vang lên....... Hắn trước tiên là cầm lấy điện thoại di động nhận cuộc gọi, lập tức liếc nhìn người trong lòng, thấy cô hơi nhíu mày sau đó lại ngủ tiếp, khóe miệng hơi nâng lên ý cười chiều chuộng.
Cố Bắc Thần nhẹ nhàng co lại cánh tay, sau đó xuống giường, lấy điện thoại di động đi đến trên ban công nhận máy, "Xử lý như thế nào?"