Edit: windy
Tiếng này cực kì thanh thúy, lúc Hề Thời phản ứng kịp, cảm giác lòng bàn tay mình hơi hơi đau. Giang Hành Triệt bị đánh, không nói tiếng nào.
Hề Thời nhìn thấy trên gò má anh mấy dấu tay rõ ràng, không biết rõ mình bây giờ nên ảo não hay là sợ hãi.
Dù sao đời này cô chưa từng nghĩ tới, vậy mà có một ngày sẽ động tay đánh người.
Mà còn không phải ai khác, là Giang Hành Triệt.
Hề Thời lấy mu bàn tay lau môi mình đi, sau đó nhìn môi Giang Hành Triệt bị cô cắn một cái, hình như đang chảy máu.
Hề Thời cũng không sợ Giang Hành Triệt sẽ ra tay với cô, bởi vì không phải phong cách của anh, hếch eo, ngoan độc nói: “Lần sau hôn một lần đánh một lần.”
…
Tề Chu ở phía dưới nhìn Hề Thời và Giang Hành Triệt đi xuống.
Anh ta tưởng hai người ở trong bầu không khí lãng mạn như vậy khẳng định sẽ tốt, kết quả không nghĩ tới hai người một trước một sau không nói gì xuất hiện, anh ta không chỉ nhìn thấy Hề Thời đi trước mặt lạnh lùng, lại nhìn đến miệng ông chủ của mình, trên mặt còn thoáng có dấu bàn tay.
Tầm mắt Tề Chu dừng lại trên dấu bàn tay trên mặt Giang Hành Triệt tầm hai giây, sau đó đụng phải ánh mắt lạnh như băng của anh, lập tức quay đầu, thiếu chút nữa hận không thể móc tròng mắt ra.
Hề Thời không biết có bao nhiêu bảo tiêu đi theo Giang Hành Triệt, nhưng cô dám cam đoan nếu hiện tại cô nhanh chân bỏ chạy mà nói thì bọn họ đều như từ trên trời rơi xuống, cô đứng ở trước mặt Giang Hành Triệt: “Được rồi, tôi phải đi.”
Giang Hành Triệt đối với Hề Thời, như còn muốn nói gì tiếp, sau đó lại cúi mắt xuống: “Đi thôi.”
Thời gian đã rất trễ, đường sắt đã ngừng chạy, cô gái một mình gọi xe về cũng không an toàn, Tề Chu lái xe đưa Hề Thời về ký túc xá.
Tề Chu nhìn Hề Thời qua gương chiếu hậu mấy lần, sau cùng cũng không nhịn được, mở miệng: “Hề Thời tiểu thư.”
Hề Thời nghe thấy Tề Chu gọi tên cô, lấy lại tinh thần, “Uhm” một tiếng: “Có chuyện gì sao?”
Tề Chu muốn nói lại thôi: “Cô… thật sự không nhớ sao?”
Hề Thời nâng mí mắt lên: “Không nhớ cái gì?”
Tề Chu: “Hôm nay là ngày mấy?”
“Ngày mấy?” Hề Thời nghe xong câu hỏi này, nhìn điện thoại một cái, sau đó sửng sốt một phen.
Cô bận thi đấu, sớm đã quên ngày tháng rồi, lúc này sau khi nhìn thấy xong, mới hoảng hốt nhớ tới.
Hề Thời nhìn chằm chằm vào con số kia, còn không tới một giờ nữa, ngày này liền qua đi.
Cô nhớ rõ con số này đại biểu cho cái gì, cũng đại khái biết rõ, vì sao hôm nay Giang Hành Triệt lại đây tìm cô, không phải muốn cô rút lui, mà là muốn cùng cô qua đêm nay.
Hôm nay là sinh nhật của Giang Hành Triệt.
Hề Thời nhớ rõ ngày sinh nhật trước kia của Giang Hành Triệt, cho dù ngày đó anh ở nơi nào, cô cũng sẽ đến chỗ anh.
Giang Hành Triệt nhìn như sinh ra đã ngậm thìa vàng, chỉ là cha mẹ đều là gia tộc có chuyện họp với tụ họp lại, mỗi người đều có tình nhân, sinh ra anh như là vì hoàn thành nhiệm vụ của hai gia tộc, hai người đối với đứa con chung này đều không có cảm tình gì, sau khi sinh ra liền đưa cho bảo mẫu.
Cha mẹ ở nước ngoài quanh năm như vậy sẽ không nhớ rõ sinh nhật của con trai.
Giang Hành Triệt trước đây rất thân với bà nội, nhưng khi anh mười bốn tuổi bà qua đời, mấy ngày đó Giang gia đã thay đổi rất lớn.
Giang Hành Triệt lại không thích mừng sinh nhật, dần dà cũng không có ai nhớ tới nữa, ngoại trừ về sau xuất hiện Hề Thời.
Hề Thời nhìn điện thoại im lặng, không có nói nữa.
Tề Chu nắm tay lái, lại nhìn Hề Thời qua gương chiếu hậu một cái, lại nhớ đến dấu bàn tay trên mặt của Giang Hành Triệt đêm nay.
Tề Chu: “Nếu Giang tổng làm gì mạo phạm cô, tôi thay mặt xin lỗi cô.”
“Ý định của ngài ấy không phải như vậy, chỉ là…”
Hề Thời không đợi Tề Chu nói xong, cắt ngang: “Đã biết.”
Cô nghĩ nghĩ, lại lạnh mặt xuống, nắm chặt tay lại: “Anh không cần bán thảm hộ ông chủ anh.”
“Trở về chuyển lời của tôi cho anh ta, lần sau hôn một lần đánh một lần.”
Tề Chu: “…”
Quả nhiên là hôn bị đánh.
***
Đi công viên trò chơi xong, vòng bốn cũng sắp tới, battle 1v1 với nhau không giống lần trước sẽ rút thăm, sẽ ở hiện trường quyết định đối thủ mình muốn battle, hai người battle ai thua trực tiếp bị loại, người thắng sẽ thăng cấp vào trận chung kết.
Hề Thời suy nghĩ đến vụ rút thăm, đầu đã to lên rồi.
Nếu cô ngẫu nhiên rút trúng nhóm Lưu Quang thì làm sao?
Thua là một chuyện, chỉ là người ta dạy cô rap đưa cô thăng cấp, trước khi cô đi vẫn còn ở trên sân khấu diss người ta sao?
Hề Thời lặng lẽ chạy đi tìm đạo diễn, hỏi có thể đem đối thủ battle vòng bốn của cô điều động nội bộ được không, không phải nhóm Lưu Quang, cũng không phải là hai bạn cùng phòng kia.
Đạo diễn nghe xong đẩy kính mắt: “Chương trình chúng tôi là công bằng công chính công khai, không thể.”
Hề Thời nhìn đạo diễn, nhớ tới tổ tiết mục điều động nội bộ thứ tự xuất trận của cô ở vòng ba.
“…”
Rất nhanh, chương trình tuyển chọn thanh niên thi rap , tiến hành đến hiện trường vòng bốn.
Thính phòng fan đã ngồi đầy ghế, nghe nói bên ngoài đang bán vé vào đắt đến dọa người.
Hề Thời biết là cho dù thế nào cũng phải đi tiếp, không có gì tiếc nuối, chỉ lo lắng nhất là sợ rút thăm trúng phải bạn tốt.
Chương trình chính thức bắt đầu, đầu tiên tiến hành rút thăm, 20 thí sinh đồng thời đứng trên sân khấu.
Hề Thời ở trên sân khấu đột nhiên có chút do dự.
Cô nhớ tới vòng ba, cô đứng trên sân khấu, bên dưới lặng yên không một tiếng động, đèn từng cái từng cái tắt đi.
Hà Đậu cảm thấy cảm xúc Hề Thời thay đổi, nhéo nhéo lòng bàn tay cô, cho cô thêm năng lượng.
Hề Thời hít vào một hơi, đi theo mọi người cùng nhau lên sân khấu.
Thí sinh tham gia chương trình xong hấp dẫn không ít người hâm mộ, lúc này đồng thời làm nổi bật tâm tư của họ, người dưới sân khấu thét chói tai sóng sau cao hơn sóng trước.
Hề Thời nghe tiếng thét chói tai, mỉm cười, lại cúi đầu thấp hơn.
Giống như biết là trong tiếng thét đó không có tiếng nào thuộc về cô.
86 đứng ở phía sau Hề Thời, đột nhiên vỗ vỗ bả vai cô.
Hề Thời quay đầu, 86 lấy tay chỉ cho cô về một phía: “Xem.”
Hề Thời theo hướng 86 chỉ nhìn qua.
Tầm mắt đưa tới, là một nhóm màu lam hội tụ.
Giống như một hồ nước, hoặc như là biển.
Bọn họ có người giơ bảng đèn led, bên trên là một chữ “Hề”.
Bọn họ nhìn thấy Hề Thời đang nhìn qua, lập tức hưng phấn mà vẫy tay thét chói tai: “A! Hề Thời! Hề Thời!”
Hề Thời kinh ngạc đến che miệng lại.
Máy quay quay tới chỗ Hề Thời.
Trong phòng trực tiếp của chương trình, màn đạn cũng nhao nhao biến thành dùng màu lam để tiếp ứng.
[Nữ thần cố lên!]
[Khẳng định là Hề Thời không ngờ lại có nhiều fan đến hiện trường tiếp ứng cho mình đi hu hu hu hu hu]