Hậu trường, nhân viên tổ tiết mục bắt đầu cho thí sinh dự thi theo trình tự lên sân khấu đợi.
Hề Thời đành phải cất di động đi, có vẻ đăm chiêu.
Cô học rap với Diệp Sâm mấy ngày nay, nói thật vẫn cảm thấy mình học cũng không tệ lắm, mà Diệp Sâm cũng nói là cô có thể, cho nên Hề Thời vẫn cảm thấy mình vẫn còn hi vọng.
Nếu không đụng phải thí sinh đứng đầu mà là thí sinh bình thường, cô cảm thấy trình độ mình không chừng vẫn có khả năng thắng, mà sẽ không giống như hiện tại, còn chưa bắt đầu mà mọi người đã tuyên án dừng cuộc chơi rồi.
Nhân viên công tác cầm danh sách ở phía trước hô lên: “Nhóm 23 lên sân khấu, Hề Thời, Hỏa Diêm, qua đây nhận số thứ tự.”
“Được.” Hề Thời giơ tay lên, đến chỗ nhân viên công tác nhận số thứ tự, sau đó cuối cùng cũng gặp được đối thủ battle với mình, Hỏa Diêm tính tình kiêu ngạo.
Vóc dáng rất cao, hơn nữa xem ra thân hình cực kì rắn chắc, làn da ngăm đen, trên lỗ tai đeo một bông tai màu đen, mũ lưỡi trai kết hợp với kính mắt nhìn không rõ mặt, chỉ nhìn thấy mấy sợi râu trên mặt.
Này cũng là “Ha người”.
Hỏa Diêm mặc quần đùi bó, Hề Thời nhìn chân toàn bắp thịt của cậu ta, giật mình, thắt lưng mình cũng không to bằng đùi của người ta.
Đối thủ như gấu tạo cảm giác áp bức thật sự quá mạnh mẽ, Hề Thời cuối cùng cũng hiểu tại sao vừa rồi lúc mọi người thấy cô bốc trúng Hỏa Diêm lại nhìn cô đồng cảm như vậy.
“Xin…” Cô ý muốn chào hỏi với đồng đội một chút, nhưng khi thấy đối thủ trước mặt, yết hầu giống như bị người nào đó nắm lấy, nói không nói nên lời.
Thật muốn khóc.
Hỏa Diêm cũng nhìn đánh giá từ trên xuống, nhìn đối thủ battle của mình, bộ dáng thật rất xinh đẹp, mặc váy tiên nữ nhẹ nhàng, người xem liền muốn đẩy cô sang ở cách vách để cô tham gia tuyển chọn nhóm nhạc nữ, đừng tới bên bọn họ tham gia hát rap.
“Cái gì, xin, xin chào.” Hề Thời mở miệng hồi lâu, cuối cùng cũng nói được lời chào.
Tuy đối phương đeo kính râm, nhưng lúc hai người đối mặt nhau, Hề Thời vẫn cảm giác mình bị nhìn chăm chú tới mức sợ hãi.
Hai tay Hỏa Diêm đút túi, không chào hỏi Hề Thời, mà là xoay người gọi bên đạo phía trước một tiếng: “Đạo diễn.”
Biên đạo đang ở bên cạnh cảm thán vận may của cô gái này quả thực tuyệt, hai người một là tiểu bạch thỏ cùng với gấu lớn khí thế mãnh liệt tuyệt đối là một điểm hút, nghe thấy Hỏa Diễm gọi mình, liền đi qua: “Làm sao vậy?”
Hề Thời cũng không biết Hỏa Diêm vì sao đột nhiên lại gọi đạo diễn, xoay người đi theo.
Hỏa Diêm cúi đầu liếc mắt một cái nhìn đối thủ như bình hoa này, sau đó nói với đạo diễn: “Tôi muốn đổi đối thủ.”
Lời này vừa nói ra, tất cả thí sinh ở đây cùng nhân viên công tác đều hướng tầm mắt lại.
Đạo diễn: “Đổi, đổi đối thủ?”
Hỏa Diêm: “Đối thủ của tôi không cùng thực lực, lại càng không chơi hiphop, này với tôi mà nói là xỉ nhục.”
Lời này vừa nói ra, không khí hậu trường đều yên tĩnh lại.
Có người hít vào liền cảm thấy lạnh, có người xem kịch hay.
Tiếp đó Hề Thời cảm giác ánh mắt tất cả mọi người đều dừng lại trên người cô.
Không cùng thực lực, không chơi hiphop, là xỉ nhục, Hỏa Diêm nói… là cô sao?
Không biết vì cái gì, loại cảm giác bị mọi người để ý đến này, khiến cho Hề Thời nhớ tới tối hôm đó, sau khi bị từ hôn, cô đến buổi tiệc tìm Giang Hành Triệt, ánh mắt anh lạnh lùng, cô dưới ánh mắt châm chọc của tất cả mọi người, xoay người rời đi.
Đạo diễn nghe được yêu cầu của Hỏa Diêm cũng sửng sốt.
Sau đó nhận làm giải thích: “Cái này đương nhiên là không thể, chọn đối thủ đều do rút thăm, nếu Hề Thời ngẫu nhiên chọn trúng cậu, người ghép thành đôi chính là cậu, đây là quy tắc của chương trình chúng ta, nếu chọn tới dự thi, cũng mong tôn trọng quy tắc của chương trình.”
Hề Thời cúi đầu, nghe đạo diễn nói.
Hỏa Diêm xuy một tiếng: “Quy tắc của các người chính là để cho người như thế cũng có thể tới dự thi? Sao có thể qua vòng trước vậy?”
Lời này vừa nói ra, hậu trường lại càng im lặng hơn.
Hề Thời khẩn trương cắn cắn môi dưới.
Sắc mặt đạo diễn cũng không tốt lắm.
Bọn họ làm chương trình này tuy thích thí sinh có cá tính, nhưng đôi khi quá cá tính, cũng không phải là chuyện tốt.
Nhất là kiểu trước khi dự thi có chút danh tiếng với chút fan, sau khi vào vòng loại liền bắt đầu kiêu ngạo, giống như cảm thấy bản thân đã là quán quân rồi.
Hề Thời ngầm nắm chặt nắm đấm, sau đó dũng cảm, ngẩng đầu nói với Hỏa Diêm: “Tôi sẽ cố gắng.”
Nhưng Hỏa Diêm không để ý cô.
Đạo diễn trấn an tính kéo Hề Thời lại, sau đó ý bảo Hỏa Diêm người ở đây quá nhiều, ra ngoài nói chuyện một chút.
Hỏa Diêm cùng đạo diễn rời đi.
Mười mấy phút sau, Hỏa Diêm trở về, sau đó cầm thấy số thứ tự cùng Hề Thời ghép đội, bày tỏ đồng ý battle với Hề Thời.
Toàn bộ quá trình đều không liếc mắt nhìn Hề Thời lấy một cái.
Ngay từ đầu cô đã bị tính cách và cách ăn mặc của thí sinh ở đây làm cho hoảng sợ rồi, khi bọn họ lên đài mới phát hiện, biểu diễn rap phối với cách ăn mặc cá tính kia mới đúng là tuyệt phối. Tất cả mọi người đều rất ngầu.
Đến ngay cả cô gái đeo đinh vừa rồi an ủi cô nữa, lên đài liền biến hóa nhanh chóng, vừa dẫm xuống theo tiết tấu rock, vừa chỉ vào camera hùng hổ hô “Lão tử xinh đẹp”, tốc độ rất nhanh lại không thấy thở dốc chút nào, cuối cùng kết thút bằng tư thế quỳ gối, khí thế cao hai mét tám, toàn bộ đều thuận lời thăng cấp.
Hề Thời nhìn nhìn váy trên người, nghĩ đến đoạn rap mình chọn, đột nhiên hoài nghi trình độ rap của mình.
Không phải Diệp Sâm nói cô có thể rap sao, vì sao cô rap hình như không giống với các thí sinh khác?
Thí sinh từng đôi từng đôi một đi lên, có người bị loại, có người ở lại, không khí rất khẩn trương.
Thí sinh dự thi cũng không phải tham gia tuyển nhóm nữ mà nhu thuận đáng yêu, làm cho cảm thấy huấn luyện viên không công bằng, không ít người trực tiếp bày tỏ bất mãn với màn ảnh.
Người đi lên càng ngày càng nhiều, trong lòng Hề Thời càng ngày càng không nắm chắc.
Diệp Sâm nói cô rap không tồi, nhưng mà hiện tại vừa nghe người khác rap, trình độ của cô thật là tốt… Sao?
Cô vụng trộm nhìn người ngồi ở bên kia, cô như thế này lại muốn battle với Hỏa Diêm.
Thấy người khác rap, nghĩ đến mình luyện rap mấy ngày nay.
Cô ngồi ở dưới đài có khi đều bị khí thế các thí sinh battle không ai sợ ai dọa cho, nếu cô lên đài, đứng ở trước mặt cô là Hỏa Diêm đùi còn to hơn cả eo cô…
Cảm giác muốn chạy trốn lại đến.
Hề Thời càng nghĩ càng hoảng, đúng lúc này, đột nhiên nghe thấy tiếng MC trên đài cất lên: “Mời đội tiếp theo, Hề Thời, Hỏa Diêm chuẩn bị.”. Truyện Xuyên Nhanh
Hai người vừa rồi ở phía sau sân khấu đã xảy ra chút chuyện, lúc này nghe MC gọi tên hai người lên, dưới đài có không ít thí sinh vỗ tay hô, bắt đầu hét to.
Hề Thời cảm giác chân mình có chút mềm nhũn.
Nhân viên công tác ý bảo cô nhanh chạy qua.
Hề Thời nuốt nước miếng một cái, đứng dậy.
“Cố lên!” Cô nghe thấy phía sau có thí sinh khác hô với cô.
Hề Thời cùng Hỏa Diêm đồng thời lên đài, hai người lần lượt đứng ở hai bên sân khấu, tiếp nhận micro từ tay nhân viên công tác.
Hỏa Diêm vẫn không bỏ kính xướng, cũng không để ý Hề Thời, trái lại tự điều chỉnh tai nghe của mình.
Hề Thời đứng ở trên sân khấu nhìn dưới khán đài, đột nhiên cảm thấy trước mắt có chút choáng váng.
Cô không phải kiểu người từ nhỏ được nâng niu trong lòng bàn tay, ở trường học luôn tỏa sáng trong mọi trường hợp, đã tham gia đọc diễn cảm cũng đều là cùng mấy chục bạn học cùng nhau đọc, chứ không phải giống như hiện tại, một mình cô đứng ở trên sân khấu, nắm micro trong tay để hát đoạn rap của cô.
Từ sau khi bị Giang Hành Triệt từ hôn, bác gái chỉ vào mặt cô nói Giang Hành Triệt chướng mắt cô, Giang Hành Triệt muốn nhất là một cô gái ưu tú kiêu ngạo có thể cùng anh đứng chung một chỗ, tiếp nhận tất cả sùng bái và khen tặng, chứ không phải giống như cô, vĩnh viễn chỉ biết ngồi ở dưới đài vỗ tay cho người khác.
Hề Thời nhắm chặt mắt.
MC nói một tràng quảng cáo, đếm ngược tới 3 xong, ánh đèn dừng lại ở giữa hai người, nhạc đệm vang lên.
Mỗi người chỉ có 60 giây biểu diễn, một người biểu diễn xong rồi tới người còn lại, giám khảo sẽ chọn ra một người mạnh hơn để thăng cấp, người còn lại sẽ bị loại.
Người bắt đầu trước là Hề Thời.
Hề Thời nghe được nhạc đệm, một lần nữa mở mắt ra, nhìn bốn vị huấn luyện phía đối diện, sau đó lại nhìn 98 thí sinh ở dưới đài, trong lòng tự bỏ khích lệ mình, sau đó giơ micro lên, bắt đầu rap.
“A, ngày đầu tiên sau khi thất tình tôi đi xem phim, trời đột nhiên lại đổ mưa, không biết giờ phút này anh ở nơi nào, tôi muốn cho anh thấy rõ đáy lòng tôi, rõ ràng rõ ràng, a…”
Hề Thời nhớ