Đường gia!
Sau khi lễ nạp thái thuận lợi tiến hành, Trang Hạo Nhiên phải trở về Khách sạn Á Châu, chuẩn bị cho buổi tiệc tối hôm nay, cảm ơn cha mẹ trong khoảng thời gian này đã vất vả. Mà hai nhà Tưởng Trang cùng Đường gia, Tô gia bắt đầu cao hứng bừng bừng thảo luận tiếp về hôn lễ thế kỷ, địa điểm tổ chức lễ cưới xác định tổ chức tại vườn nho. Tưởng Thiên Lỗi đã bắt đầu chỉ đạo đội ngũ thợ xây dựng phong cảnh xung quanh, còn về chi tiết hôn lễ còn tạm thợi muốn bảo mật. Trang Ngải Lâm nói chuyện gia áo cưới từ Paris chiều hôm nay sẽ bay đến và tới Đường gia.
Ân Nguyệt Dung lúc này càng vui vẻ nhìn về phía mọi người cười nói: “Còn phải chụp ảnh cưới, mấy quốc gia nhất định là phải đi, Pháp, Anh quốc, Nhật Bản, còn nhẫn cưới cũng phải bắt đầu chọn lựa! Ông bà ngoại Hạo Nhiên đã báo với thương gia châu báu lớn nhất thế giới, chọn lựa nhẫn cưới tốt nhất ngày mai sẽ đưa vào trong nước, còn phái hai nhà thiết kế trang sức cho hoàng thấy cùng trở về theo! Chỉ cần Khả Hinh thích, Trang gia chúng tôi nhất định nhất dốc hết sức hoàn thành!”
Đường Chí Long nghe lời này, liền bộc lộ nụ cười tươi, nhìn Ân Nguyệt Dung nói: “Khả Hinh thật sự đã tu luyện phúc phận mấy đời, mới có thể được trưởng bối thương yêu như vậy. Con bé luôn luôn là một đứa nhỏ mộc mạc, có thể giản lược được thì giản lược đi?”
“Không thể giản lược!” Diệp Mạn Nghi cũng cảm thấy vạn phần cao hứng, mỉm cười nhìn Đường Chí Long; “Khả Hinh thật sự là một đứa nhỏ rất ngoan và khéo léo, vô luận là ở mặt nào, vẫn luôn làm chúng tôi cảm động. Nguyệt Dung nói đúng, hai nhà Tưởng Trang chúng tôi nhất định sẽ cửa hành một hôn lễ thật long trọng, cưới con dâu về nhà. Ông cứ yên tâm đi.”
Tô Linh đứng ở một bên, nghe lời này, liền không khỏi bật cười nói; “Chúng tôi tại sao có thể yên tâm? Lễ nạp thái qua đi, còn phải chuẩn bị bao nhiêu là việc, nào là đồ trang sức trang điểm, rồi lễ tiết các loại!”
Trương Bồi Viên cùng Tô Triệu Thần nghe lời này, tức khắc khó nhịn được nở nụ cười nhìn về phía Tô Linh, nói: “Nói, đồ cưới dễ làm!! Chỉ là vừa rồi lễ nạp thái diễn ra thật đúng là mạo hiểm, lúc đầu tôi còn tưởng rằng là nha đầu Tô Linh này giở trò quỷ!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Linh vừa nghe lời này, liền thực sự oan uổng, không khỏi cười rộ lên nhìn Trương Bồi Viên nói: “Lão nhân gia ngài gia thật là quá đề cao rồi, tôi coi như là có nửa lá gan lớn như ông trời cũng không dám lấy tổ tiên của Đường gia ra đùa giỡn.! Huống chi, lễ nạp thái này là chuyện trọng yếu, sao tôi có thể làm càn? Tôi hôm nay nghĩ đùa tổng giám đốc Trang một chút, bất quá lúc ở đỉnh Cửu Long, làm trễ một chút giờ dâng hương, vẻ mặt thực sự thật là đáng yêu!”
Mọi người nghe lời này, tất cả đều cười rộ lên, Trang Hạo Nhiên cũng bộc lộ vẻ mặt thâm tình thương yêu tươi cười, lại lưu chuyển ánh mắt nhìn về phía phòng khách Đường gia toàn bộ vô cùng náo nhiệt, vô số tân khách cùng người hầu đi đi lại lại, lại vẫn như cũ còn là không thấy Khả Hinh, chính mình sau đó phải chạy về khách sạn Á Châu, trái tim của anh theo đó liền bắt đầu nhớ nhung, khát vọng nhìn thấy người kia.
“Đúng rồi...” Tô Linh nhìn vẻ mặt ẩn nhẫn của Trang Hạo Nhiên, lại không dám trước mặt mọi người phóng ánh mắt, không khỏi cười rộ lên nói: “Lễ nạp thái đã qua, vấn danh và cầu thân cũng qua, thế nào còn không thấy Khả Hinh?”
Tô Thụy Kỳ mỉm cười đứng ở một bên, cũng hơi nghi ngờ nhìn nhìn xung quanh, nói: “Đúng vậy, thế nào không thấy cô ấy đâu?”
Bà Chu mỉm cười cất bước tiến lên, nhìn về phía mọi người nói: “Cô ấy đang ở trong phòng thay quần áo, một lát liền đi ra.”
“Hạo Nhiên!” Diệp Mạn Nghi chậm rãi xoay người, nhìn Trang Hạo Nhiên nói; “Đêm nay tổ chức buổi tiệc lễ nạp thái, mặc dù chỉ là buổi tiệc nhỏ, nhưng những người tham gia đều là nhưng người than thiết của chúng ta, con và Thiên Lỗi sau đó trở lại chuẩn bị, phải thật cẩn thận.”
“Vâng!” Tưởng Thiên Lỗi khẽ gật đầu.
Trang Hạo Nhiên vẫn còn hơi quay đầu, hai tròng mắt lóe ra, có chút sốt ruột nhìn về phía cửa ra vườn hoa.
Cây rừng trùng điệp xanh mướt.
Đường Khả Hinh thay một chiếc váy dài màu hồng phấn, giống như một đóa sen ưu nhã ngọt ngào, búi tóc nhẹ nhàng, phối hợp cùng một chiếc vòng tay cùng vòng cổ kim cương. Cô tùy ý để làn gió nhẹ thổi bay nhẹ nhàng làn váy dài, phiêu dật dựng lên, giống như một đóa sen nở rộ, lộ ra đôi chân dài trắng nõn, đôi giày cao gót sáng lên lấp lánh, cô ngồi trước gương trên bàn trang điểm, nhìn về phía khuôn mặt mình trong gương, lại không khỏi bộc lộ nụ cười ngọt ngào.
“Thật là đẹp...” Thi Ngữ cất bước đi tới bên người Đường Khả Hinh, cùng cô nhìn về phía bóng hình xinh đẹp mỹ lệ bên trong gương, nói: “Bất quá chúng ta sắp phải ra ngoài, tân khách đều đang chờ.”
Đường Khả Hinh mặt lại bộc lộ mấy phần ngượng ngùng tươi cười, hơi gật đầu, liền cùng Thi Ngữ, Lạp Lạp Tiên Nhi cùng nhau cất bước, vừa nói vừa cười hướng về bên ngoài rừng cây rừng trùng điệp xanh mướt đi ra, thế nhưng lúc Đường Khả Hinh vừa mới cười, lại nhìn thấy phía trước có một thân ảnh màu đen, đứng ở phía trước vườn hoa đón khách, cô liền giật mình, hai tròng mắt nhẹ lóe ra nghi hoặc cùng ôn nhu...
Thân ảnh nghiêm nghị của Vitas đang đứng một mình, vẻ mặt căng thẳng, hai tròng mắt thâm thúy dừng trên cảnh trí xung quanh, dường như đang