Đêm trước hôn lễ!
Một trận tiếng trống, dường như trong nháy mắt vang lên đánh thức tất cả linh hồn trên thế giới. Biệt thự kiểu Trung Quốc của Đường gia ở trong bóng đêm, lập tức theo mệnh lý sư tuyên bố đã đến giờ, nhưng nơ bướm treo trên cây lập tức sáng lên ánh sáng vui mừng mà thần bí, chiếc đèn dầu lớn càng chiếu rọi sáng cả Đường gia. Nghe Tô tiểu thư nói, tối hôm trước ngày cô dâu xuất giá, cung đã thuộc nhà người khác, phải cử hành nghi thức dâng hương cáo biệt tổ tiên, cùng thắp sáng đại lễ “Hôn đèn”. Vô số phóng viên từ lúc hoàng hôn cũng đã cầm máy ảnh, nghỉ chân ở ngoài cửa Đường gia, chen chúc nhốn nháo quay chụp nhất cử nhất động ở bên trong, từng ánh đèn flash xoay quanh hậu trường, càng ngày càng cao, lóe lên trên những chiếc nơ bướm!!
Bên trong rốt cuộc truyền đến một chút động tĩnh.
Bà Chu thong thả đi ra trước vườn hoa sáng trưng mà tĩnh lặng, nhìn muowic hiếc bàn vuông cùng chăn đệm để cùng một chỗ, bài vị tổ tiên Đường gia, còn có những vật phẩm tinh xảo bày trên mặt bàn, hai bên trái phải là cây cỏ bốn mùa, ở giữa hương hỏa đốt càng lúc càng lớn, lien nhanh chóng cao giọng nói: "Đốt đèn —————— "
Phóng viên bên ngoài nghe thấy lời này, nhao nhao cầm máy ảnh muốn chen chúc tiến lên, nhưng lại bị mấy bảo vệ như bức tường, cách trở ra.
Cửa sắt nhanh chóng bị mấy cô gái mở ra.
Mười hai thiếu nữ mặc đồng phục váy màu đen, trong tay bê một chiếc khay đỏ hồng, phía trên là hộp gỗ điêu khắc kỹ càng, các phóng viên liền nhanh chóng lóe lên ánh đèn. Các cô chỉnh tề đứng thành hai hang, thong thả đi về hướng ngọn đèn dựng thẳng phía trước Đường gia, ngón tay thon thả nhẹ nhàng mở hộp gấm ra, lập tức thấy một ánh sáng thần thánh mà sáng chói như ánh trắng, từ trong hộp gấm chiếu ra, chiếu sáng khuôn mặt mấy thiếu nữ như những cô tiên nữ. Các phóng viên nhao nhao tò mò đi về phía trước ngóng nhìn, nhưng nhìn ra các thiếu nữ cẩn thận từng li từng tí từ trong lấy ra viên dạ minh châu vô giá, thành thạo đặt trong chiếc đèn, lập tức đi dọc theo đoạn đường, từng chiếc đèn lần lượt sáng lên như ánh hoàng hôn, ánh sáng kéo dài cả đoạn đường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hôn lễ cổ xưa, thời gian cử hành hôn lễ, về sau từ từ diễn biến đến mỗi thời gian, nhưng con gái đêm trước khi xuất giá phải thắp đèn, tục xưng "Hôn đèn" trở thành phong tục lễ tiết quan trọng nhất!!
Đoạn đường Đường Khả Hinh ngày mai xuất giá, vì lý do an toàn, Trương Bồi Viên đã sai người phong tỏa đoạn đường, từng nơi từng chốn cũng có cảnh sát trấn giữ. Những người chụp ảnh cùng phóng viên, cũng đã được nghiêm ngặt tuyển chọn, Bây giờ cửa chính Đường gia đã mở ra, từ chính viện cửa lớn tới chính trạch cửa lớn, một thảm đỏ nối thẳng tới phòng khách xa hoa, chỉ thấy bên trong nội bộ đồ cổ vô giá, cây tử đàn trải ra đỏ chiếc đệm thêu hoa, ngẫu nhiên thấy người hầu trầm mặc đi qua đi lại, trên bàn trà bày những loại hoa quả tinh xảo, bày trên chiếc bàn vuông, hương hỏa đốt việt vượng. Ngày mai trước khi đến giờ lành Đường Khả Hinh xuất giá, phải cử hành nghi thức quỳ lạy long trọng trước bài vị tổ tiên, cầu tổ tiên phù hộ.
Tưởng gia, lúc hoàng hôn, đưa về "Ngũ hoàng", cùng mười hai viên trân châu long trọng để cùng một chỗ, theo hoằng pháp tự lý trở về thánh vật, cũng đặt trong chiếc hộp màu đỏ hồng, đặt ở vị trí chính giữa hương hỏa. Rốt cuộc nhìn thấy Đường Chí Long mặc âu phục màu đen, mặt bộc lộ vẻ tôn kính, một mình cất bước đi ra giữa vườn hoa, ở dưới trận ánh đèn lóe ra, trước hướng tổ tiên dập đầu, mệnh lý sư tính ra tối nay có ba giờ lành, Đường Chí Long đều phải ra quỳ lạy thỉnh nguyện.
Các phóng viên nhao nhao quay chụp lại cảnh này.
Cây rừng trùng điệp xanh mướt.
Đường Khả Hinh mặc váy hoa dài màu hồng phấn hồng, mái tóc đen dài mềm mại, sắc mặt phiếm hồng, hai tròng mắt mộng ảo khẩn trương nhìn về phía hai thiếu nữ trong gương, đang vì mình mà trang điểm.
Nhã Tuệ mặc váy dài màu màu tím, mái tóc búi cao, vẻ mặt chờ mong nhưng vẫn là khẩn trương nhìn về phía bạn tốt như vậy mỹ lệ ngồi trang điểm trước gương, những sợi tóc theo than thể rơi xuống, thậm chí tỏa ra hương thơm nhẹ nhàng, mộng ảo tuyệt đẹp như thế.
Bà Chu nhanh chóng đi tới, nhìn Đường Khả Hinh đã hoàn tất đã "Khai kiểm", lúc này mới bê ra một chiếc hộp gỗ cây tử đàn, nhẹ nhàng mở ra, bên trong rõ ràng là dương chi bạch ngọc( hình như là chiếc lược ) lớn nhất trên thế giới, do mệnh lý sư xem giờ cùng bát tự để Nhã Tuệ đến vì Đường Khả Hinh chải đầu. Nhã Tuệ thấy tình trạng đó, tức khắc cất bước đi qua, cầm lấy chiếc lược nhúng một chút vào "Nước thánh", ấn theo nghi thức truyền thống, nhẹ nhàng chải lên mái tóc Đường Khả Hinh, từ đỉnh đầu thẳng đến cuối chân tóc, lần một ngụ ý phú quý không lo, lần hai không lo bệnh tật, lần ba sống lâu trăm tuổi, lại chải đuôi tóc, vĩnh viễn đồng tâm.
Đường Khả Hinh chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía chị em tốt trong gương, hai mắt của cô có chút hồng hào.
Nhã Tuệ cũng từ trong gương nhìn về phía chị em tốt, mặt bộc lộ nụ cười cảm động, mềm giọng nói: "Sau khi xuất giá, nhất định không được giống như trước bướng bỉnh, đi qua một trang giấy khác trang, lại là một người khác, quá khứ các loại nỗ lực, các loại gian khổ mặc dù cũng đã trọn vẹn một dấu chấm tròn, nhưng cũng không đại biểu tất cả không cần cố gắng nữa. Biết em trong quá khứ rất vất vả mới đi tới ngày hôm nay, phải càng dũng cảm đi tiếp, hiểu chưa?"
Đường Khả Hinh cúi đầu, mím chặt môi, cố nén nước mắt, nghẹn ngào gật đầu.
Nhã Tuệ tay cầm lược ngọc, cũng cúi đầu cố nén nước mắt, nhớ lại quá khứ cùng cô em gái này, cũng cuối cùng nhịn không được nghẹn ngào rơi lệ, nhanh chóng đem lược ngọc đặt vào giữa hộp gấm, liền xoay người đi ra ngoài... Lý Tú Dung mặc sườn xám màu tím đứng ở cạnh cửa, mặt cũng bộc lộ vẻ nghẹn ngào, nhưng vẫn là cố nén nước mắt, dẫn hai người hầu đi tới, vì con gái cử hành nghi thức "Cấp trên", bà trực tiếp một mình cất bước đi tới phía sau con gái, xoay người tiếp nhận một hộp gấm đã mở sẵn, từ trong đó lấy ra một sợi nơ bướm, còn có một chiếc châm, cẩn thận từng li từng tí cài lên mái tóc con gái, lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn con gái trong gương, thực sự vô cùng mỹ lệ. Bà ẩn nhẫn suy nghĩ mỉm cười một chút, lúc này mới xoay người cầm lên một đôi vòng tay bằng ngọc từ một chiếc hộp khác, ngồi xuống bên người con gái, khẽ nâng cổ tay cô mang vào, cảm giác đôi vòng tay kia đích xác thích hợp đeo trên tay con gái mình, mới cảm giác sâu sắc thở dài chậm rãi nói: "Đều nói đáng thương tấm lòng chia mẹ trong thiên hạ, nhưng Khả Hinh con lại là điều trân quý nhất trong thiên hạ, là điều trân quý nhất của cha mẹ. Bởi vì xảy ra một ít biến cố, cho nên cha