Cho nên, chưa có đi tới điểm cuối cùng, vĩnh viễn cũng không muốn quá tin thượng đế!
Toàn bộ hội trường người xem, theo trận thanh âm ồ lên, nhao nhao hiếu kỳ mở to mắt, nhìn về phía một màn sân khấu kia, trái tim phảng phất giống bị người ta nện cho một búa, ngăn một đoàn khí thế, thân ảnh chủ tịch giám khảo cùng các quan chủ khảo khác dừng trong bóng đêm, nhìn một màn này, tâm tình cũng không khỏi trầm trọng cùng lặng im, Hách Lệ trắc nhàn nhạt đứng ở một bên, phát hiện thấy, sắc mặt cũng thay đổi.
Toàn bộ sân khấu, vẫn như cũ một mảnh yên tĩnh, chỉ có giữa khán đài vắng vẻ, sáng lên một đạo ánh sáng màu trắng tịch mịch vô hạn giống như thiên đường, chiếu ở trên bàn coưm trống rỗng kiểu Âu, trên bàn cơm không hề mỹ thực, thậm chí giá cắm nến cũng hiện đầy bụi, mà ở bàn ăn kia, dừng lại một thân ảnh màu đen...
Một nữ tu sĩ người Pháp khoảng một trăm tuổi, bà mặc trang phục của nữ tu sĩ màu đen trông cũ kĩ, khoác khăn đội đầu, ngồi ở trước bàn ăn, phủ phía dưới, nghiêm trọng rủ xuống mắt liễm, dường như chăm chú nhắm mắt, khuôn mặt bà khi cúi xuống ta có thể nhìn thấy được trùng trùng điệp điệp nếp nhăn, thậm chí đã nhìn không ra biểu tình, nhưng vẫn là có thể cảm giác được trong lòng bà tịch mịch cùng đau đớn...
Ba tuyển thủ Đường Khả Hinh cùng Alex nghi ngờ nhìn về phía nữ tu sĩ này...
Toàn hội trường người xem cũng lập tức cũng cảm nhận được sự bi ai của nữ tu sĩ này, toàn bộ hội trường yên tĩnh lại, mà lúc này Vitas đã được phẫu thuật xong, vì ông muốn xem vòng thi đấu cuối cùng của học trò, mà cố nén thân thể đau đớn chạy tới hội trường, lấy tư cách là khách quý ngồi ở vị trí dành cho khách, mặc dù thân thể hư mềm khó chịu, sắc mặt mệt mỏi tái nhợt nhưng vẫn là khẩn trương ngẩng đầu, kích động nhìn về phía học trò... Chăm chú làm bạn bên cạnh chính mình!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trang Hạo Nhiên mặc âu phục màu trắng, đứng ở bên cạnh sư phụ, hai tròng mắt lóe ra ánh sáng nóng cháy, thật sâu nhìn về phía Đường Khả Hinh giữa khán đài! Thiên ngôn vạn ngữ nói không rõ, giờ khắc này cũng chỉ có thể ẩn nhẫn!
Trên sân khấu, trong nháy mắt sáng lên một đạo ánh sáng khác, chiếu trên một giá rượu kiểu Âu cổ xưa, bên trong đều để các loại rượu nổi tiếng trên thế giới, bao gồm chai rượu nho cuối cùng Tư Thái Ân hơn bốn trăm năm kia! Nó là bậc quân vương đứng đầu giới rượu nho, mang theo thời gian hơn bốn trăm năm, muôn vàn khí khái thống lĩnh giới rượu nho! Chai rượu nho này hiện thân ở trước ống kính ghi hình, dường như toàn bộ sân khấu bỗng nhiên có một chút hoảng hốt giống như động đất, ánh đèn thậm chí lóe lên một cái!!
Tất cả các giám khảo cùng quan chủ khảo đều nhao nhao ngẩng đầu, nhìn về phía hiệu quả ánh đèn sân khấu, đang suy nghĩ phát sinh chuyện gì, giống như động đất vậy!! Đường Khả Hinh cũng kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía ánh đèn trên sân khấu...
Trang Hạo Nhiên lại vào lúc này, oai phong lẫm liệt đứng ở dưới sân khấu, ngẩng đầu lên nhìn về phía Đường Khả Hinh, mặt bộc lộ kích động đau lòng tươi cười, có lẽ anh có thể hiểu được, căn nguyên đưa tới động đất là để bày ra tư thái chai rượu nho này, có lẽ tổng tuyển cử sắp bắt đầu, tất cả tất cả chiến tranh, sẽ theo trận chung kết cuối cùng này mà quyết định ai thắng ai bại, ai sẽ ở trên đỉnh cao nhất, ai... Muốn hoàn lại hơn ba trăm oan hồn đã chết! Khả Hinh... Cám ơn em... Cám ơn em vì chúng ta, vì Hoàn Cầu, đi cho tới hôm nay... Cám ơn em...
Tưởng Thiên Lỗi cùng Bác Dịch cũng thật sâu nhìn kỹ chai rượu nho kia, mặt bộc lộ thần sắc kích động, rất nhiều rất nhiều người vì đi được cho tới ngày hôm nay, cũng rất không dễ dàng... Tất cả đều là vì một loại niềm tin! Niềm tin sinh mệnh! Bác Dịch nhìn thật sâu chai rượu dịch, hai tròng mắt gần như tràn đầy ánh lệ, nhớ lại đã mất đi cha mẹ, còn có thời gian hạnh phúc bị biến mất trong quá khứ kia, anh không khỏi nặng nề thở dốc, ảm đạm cúi đầu......
Đường Khả Hinh vào giờ khắc này, cũng nhìn thật sâu chai rượu đã làm bạn với mình hơn ba năm, chứng kiến một khắc tính mạng của mình ảm đạm mất mát nhất, nó cũng hồi sinh mình một lần nữa... Mặt cô không khỏi bộc lộ tươi cười cảm ơn...
Dường như ai cũng thấy xúc động.
Hách Lệ vào giờ khắc này, mặt bộc lộ mỉm cười đi về phía giữa khán đài, bên cạnh vị nữ tu sĩ trăm tuổi kia, lại thật sâu nhìn về phía ba tuyển thủ nói; “Ngồi ở trước mặt các vị, là nữ tu sĩ Diana... Bà năm nay một trăm lẻ sáu tuổi, một nữ bá tước Anh quốc, thời gian mười sáu tuổi bà tình cờ gặp gỡ yêu thương một người đàn ông Pháp, ở gần như một thế kỷ trước, bọn họ có ý định tiến đến chung thân đại sự, thế nhưng thiên có bất trắc phong vân, thời khắc người yêu bà có ý định chung thân, bất hạnh ngoài ý muốn bỏ mình! Bọn họ đã từng có một ước định, cho dù sinh mệnh bất kể có thiên biến như thế nào, nhất định phải bảo vệ nho viên Bordeaux nơi hai người đã từng quen biết, nữ tu sĩ Diana vì bảo vệ lời hứa này, đã một thân một mình tịch mịch trải qua thời gian chín mươi năm dài dằng dặc... Vào hôm nay, bà dường như dự cảm thấy tính mạng của mình sắp biến mất, thế nhưng bà nghĩ trước khi chết, muốn nếm một loại dịch rượu thuộc về năm tháng của đoạn thanh xuân khi hai người còn yêu nhau... Điều tâm nguyện này bị ban tổ chức chúng ta biết được, cố ý yêu cầu Vitas tiên sinh, đem vào trận thi đấu cuối cùng này, để tìm ra quán quân của trận thi đấu! Ba vị, nếu ai có thể làm cho nữ tu sĩ Diana nở nụ cười, người đó chính là giành được năm mươi điểm của vòng thi đấu cuối cùng này! Cũng chính là quán quân của trận thi đấu! Đương nhiên, các vị có thể lựa chọn không tiếp nhận khảo nghiệm, bởi vì các vị đã là chuyên gia hầu rượu cao cấp nhất thế giới! Thế nhưng ai tiếp nhận khảo nghiệm thua, nhất định sẽ bị trừ năm mươi điểm! Đây là cho mỗi người các vị một vận mệnh cơ hội! Các vị có ba mươi phút!”
Alex cùng Ca Tư Đốn đồng thời ngưng