"Ý của anh là...” Trong nháy mắt Trương Thục Dao có phần hiểu ra, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn kích động nói: “Trước khi phát sinh sự cố có người liền đụng qua khí than?!”
Lãnh Mặc Hàn nhìn về phía Trương Thục Dao, nhanh chóng nói: “Tôi không thể nói trước được, khí than này rốt cuộc là có trong chuyện lần này không! Bởi vì khí than bị phá hư, vì sao có thể như vậy, cũng có thể là do nhân tố tự nhiên ảnh hưởng! Giả sử như bộ phận giám sát khí than không kiểm soát được, có lẽ từ phần còn lại ở đường ống làm cho hỏa hoạn! Thế nhưng chỉ cần điều tra nguyên nhân khách quan khí than bị buông lỏng, là có thể tìm ra vụ Đường chủ tịch và căn cứ chuyện phóng hỏa chính xác không có quan hệ!”
Trương Thục Dao nghe lời này, tức giận nhìn Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nói: “Bây giờ chúng ta lập tức điều tra bộ phận giám sát có liên quan đến khí than từ mười hai năm trước! Bởi vì hồ sơ liên quan đến việc giám sát đường ống khí than, chính phủ nhất định sẽ có ghi lại! Sau đó, trước khi chúng ta tìm hiểu vụ phóng hỏa, cần triệu tập tất cả những người bị tình nghi trong nhà bếp!”
Lãnh Mặc Hàn nhìn Trương Thục Dao gật đầu!!
Uyển Thanh vội vàng đứng lên, đôi mắt dường như nhìn thấu tình cảnh phương xa, yếu ớt nói: “Hiện tại chúng ta gần như có thể kết luận sơ bộ, Đường chủ tịch và vụ án phóng hỏa không có quan hệ gì với nhau! Như vậy chúng ta có thể bắt đầu đặt giả thiết chuyện thứ hai, rốt cuộc ai ở phía ngoài phòng bếp phóng hỏa? Là ai làm cho phòng bếp sang trọng phải đóng cửa!! Bởi vì lúc đó nguyên liệu nấu ăn chính xảy ra vấn đề, mà phòng thu mua tùy thời sẽ tới nghiệm chứng về nguyên liệu nấu ăn, như vậy Đường chủ tịch tuyệt đối không có khả năng đóng cửa nhị trọng môn! Thật ra là ai? Là ai?”
Cô nói xong hai câu cuối cùng, sau đó nhìn về phía Thanh Bình và Mỹ Linh...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thanh Bình và Mỹ Linh tay vẫn còn đang nhanh chóng thao tác trên bàn phím, bắt đầu giải mã từng chút từng chút một, lúc này mới giải đến trong mắt độ kim hồi lan. Nếu như biết trong mắt của anh có hai người, liền phải đem tư liệu ngày mọi người ra vào khách sạn chứng minh, nhập tiến trình tin tức khả năng này có thể tốn mất một thời gian!!
Lãnh Mặc Hàn ngồi trên sô pha, nhìn các cô bận rộn như thế, lúc này mới chú ý đến ánh sáng ngoài cửa sổ sát đất chiếu vào tấm rèm cửa một màu trắng bóng. Anh nhớ tới đêm qua đã đáp ứng Trang Hạo Nhiên sáng nay cho anh ta kết quả. Lãnh Mặc Hàn mệt mỏi lấy điện thoại ra, bấm số của Trang Hạo Nhiên, lấy kinh nghiệm nhiều năm phá án của bản thân, kể sơ bộ ngoại trừ việc Đường Chí Long là thủ phạm trong vụ án phóng hỏa, đơn giản là một chút công đạo, nghe nói Hạo Nhiên muốn đi trước nhìn một người, anh liền tạm thời cúp điện thoại, một lần nữa cầm lên toàn bộ tư liệu bên trong khách sạn, còn có phía sau vụ án phóng hỏa, lại nhanh chóng xem lướt qua, không nguyện ý buông tha một điểm tung tích...
Uyển Thanh tiếp tục điều tra danh tính của mười hai người chết trước khi mất tung tích, bao gồm ảnh chụp kỷ niệm của bọn họ. Cô thong thả xem lướt qua đến một đầu bếp mười tám tuổi, miệng mỉm cười đứng ở vườn hoa khách sạn, mặc đồng phục đầu bếp, hai tay ôm vai chụp ảnh. Dường như đang chúc mừng cho chính mình sau phần làm việc thứ nhất, vẫn còn vui sướng, Uyển Thanh hơi tiếc nuối, bất đắc dĩ nhìn về phía người thanh niên đang đứng ở giữa kia, môi nở nu cười. Cô vừa thả tấm hình xuống, nhưng lập tức đôi mắt trở nên sắc bén!
Trong lúc này, Lãnh Mặc Hàn cũng lật xem đến một góc của hiện trường vụ án phóng hỏa, đôi mắt anh lập tức sáng lên,lồng ngực đập thình thịch!
Trương Thục Dao vừa muốn đứng lên, lấy ly sữa uống, lại nhìn thấy gương mặt hai người này đồng thời thể hiện biểu tình kỳ quái, liền nghi ngờ hỏi: “Tôi nói...Vẻ mặt của hai người vậy là sao? Đã phát hiện ra cái gì mới à?”
Shoppe
Uyển Thanh nhanh chóng đi về phía trước cầm máy tính xách tay lên, dùng tay phóng to vị trí một gốc cây tùng thấp phía sau chỗ đầu bếp đứng. Ngay lập tức phát hiện một bóng dáng màu trắng, cô nhìn chặt thân ảnh màu trắng kia, mắt một mí, lập tức nhớ lại tài liệu mà lúc đó cảnh sát cung cấp, tuy không thể chứng thực bóng dáng màu trắng kia, rốt cuộc là sự phản chiếu ánh sang hay là một bóng dáng màu trắng... Nhưng bởi vì lúc đó phòng bếp có hai đầu bếp trẻ tuổi, đều tầm mười tám tuổi, cho nên cảnh sát liền suy đoán thân ảnh kia có thể là một đầu bếp trong số đó! Bởi vì trước khi xảy ra vụ án phóng hỏa gần như cũng không có người khác xuất hiện trong bếp!
Lúc này, Lãnh Mặc Hàn, cầm hình ảnh của vụ án phóng hỏa giơ lên, hơi nghi hoặc đưa mắt, nhìn về phía khói bay ra từ góc tường. Anh nghi ngờ, lên tiếng hỏi: “Vì sao... Vì sao lúc trước không có báo cáo chứng cứ này?”
“ Báo cáo chứng cứ gì?” Trương Thục Dao nghi ngờ nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn kinh ngạc hỏi!!
Uyển Thanh tay cũng tạm thời thả xuống, ngẩng đầu nghi ngờ nhìn về phía anh trai, hỏi; “Anh! Anh nhìn thấy gì sao?”
Lãnh Mặc Hàn tay cầm tấm hình này, hai mắt lóe ra tia sáng, nhìn chằm chằm thật lâu vào tấm hình, sau đó mới chậm rãi đem tấm hình đó thả xuống, đảo ngược hướng đối khí mà Mỹ Linh hết sức quen thuộc, chậm rãi hỏi: “Mỹ Linh!! Cô nói cho tôi biết!! Cho dù phòng bếp hỏa hoạn, nhưng cô có thể phân biệt được hay không, dụng cụ xông ra từ nơi này là cái gì?”
Mỹ Linh nghe lời này, liền dừng lại động tác trong tay, hơi ngẩng đầu nhìn về phía bên một lúc. Cô liếc mắt nhìn, liền nói: “Đây là camera chụp hình P26! Mười hai năm trước vừa mới ra, có thể ghi nhận không dây, thế nhưng khoảng cách nhất định phải gần!! Mười hai mét một vòng! Hơn nữa nó có một ưu điểm, là nhiệt độ cao!! Anh thấy đó, một chút khói đen bay ra, chính là sản phẩm đặc chế, có tác dụng điều hòa hết sức rõ ràng! Còn có, nó truyền đi hồi phóng là tức thời, so với camera của khách sạn bình thường phải chạy nhanh hơn!!”
Uyển Thanh nhìn tấm