Sảnh VIP, phòng nghỉ ngơi!
Hơn mười người làm quy củ hầu hạ ở bên người hai vị phu nhân cùng chủ tịch của Tưởng Trang hai nhà. Hai vị phu nhân vô cùng cao hứng nói chuyện, phải chuẩn bị rất nhiều lễ tiết cho lễ Nạp Thải cùng ngày, còn có ông ngoại Trang Hạo Nhiên, thế nào cũng chuẩn bị những trân bảo hiếm có, thậm chí còn có hai vị thiên kim của công tước Anh ngưỡng mộ Hạo Nhiên đã lâu, nay nghe nói anh tổ chức lễ cưới, cũng sẽ đích thân đến đây...
Diệp Mạn Nghi lúc này ngồi ở trên ghế phượng tươi cười nhìn về phía người chị em tốt Ân Nguyệt Dung nói: “Bây giờ còn chưa có đến lúc làm lễ Nạp Thải, như thế nào mà đã cao hứng bừng bừng trò chuyện cưới xin rồi vậy!”
“Lễ Nạp Thải này nhất định sẽ qua! Đây cũng không phải việc gì khó khăn a?” Ân Nguyệt Dung hài lòng tươi cười đắc ý. Bà vừa nói xong không hiểu sao lại cảm thấy ngực mình tê rần, cả người đau đớn như bị kim châm, đau đến khiến bà có chút hít thở không thông, thậm chí khiến bà phải kêu lên một tiếng thống khổ.
“Làm sao vậy?” Diệp Mạn Nghi quan tâm nhìn về phía Ân Nguyệt Dung hỏi.
“Không có việc gì, không có việc gì!” Ân Nguyệt Dung lại tươi cười hoan hỉ trả lời.
“Nếu muốn hôn lễ được tiến hành một cách thuận lợi!” Trang Tĩnh Vũ không khỏi liếc nhìn bàn cờ cổ màu tràm trên mặt bàn người nào đó, nói: “Thì phải áp chế tính cách của người nào đấy!!Không thể để trong cả quá trình lại gây chuyện hồ nháo! Thấy người nào hay cái gì không nên thấy!”
"Chiếu tướng!” Trang Hạo Nhiên mặc sơ mi đen cùng quần tây, ngồi trên ghế Thái sư mà cha anh vẫn hay ngồi, dường như không có nghe thấy lời cảnh cáo của cha mình, trong tay vẫn đang cầm con xe, phịch một tiếng, chụp lấy trên đầu đối phương!!
Tưởng Thiên Lỗi trong nháy mắt ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên không thể nhịn được nữa nói; “Đêm nay cậu bị cái gì kích thích vậy? Liên tiếp ba bàn đều ăn quân của tôi! Có người chơi như cậu sao? Cậu có còn muốn chơi nữa không đấy??”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trang Hạo Nhiên luôn chơi cờ theo cách phòng thủ hơn tiến công. Trong lúc chơi cờ luôn tự tin, thoải mái, cách đi xe, cách lý giải rất đặc biệt. Thế nhưng đêm nay anh hạ cờ vô cùng nhanh, độc, chuẩn, thậm chí nhanh đến nỗi không để cho đối phương kịp suy nghĩ chút nào, hoàn toàn phá hư phong cách của Bác Dịch trong quá khứ!
Trang Hạo Nhiên lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi bật cười nói; “Thế nào lại không chơi với anh? Bây giờ không phải là tôi với anh đang chơi rất vui sao?”
Tưởng Thiên Lỗi trong nháy mắt nhìn Trang Hạo Nhiên phẫn nộ nói: “Đầu cậu bị lừa đá à! Có cần tôi dùng toàn lực tiếp đãi cậu hay không? Đêm nay làm sao lại điên thành như vậy, mỗi một bước đi đều không để lại lối thoát! Cậu đã có can đảm như vậy thì nhìn xem làm sao mà tôi thu thập cậu một trận đây!”
Ân Nguyệt Dung ngồi ở một bên, cầm lấy hộp gỗ mà dì Lý đưa tới. Bà vừa nhìn về phía tượng phật Quan Âm mà vị phu nhân chủ tịch nào đó mang tặng, khuôn mặt lập tức lộ ra vẻ đáng thương. Đôi mắt trái phải xoay tròn nhìn đến Tưởng Thiên Lỗi đang cùng Trang Hạo Nhiên mắng mau xối xả, bà lập tức nhìn con trai mắng: “Hạo Nhiên! Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, không có việc gì thì đừng có gây sự với Thiên Lỗi!! Con xem một chút Thiên Lỗi có bao nhiêu là thành thục ổn trọng! Còn con thì ngược lại, một chút tao nhã cũng không có, nếu còn tiếp tục như vậy thì đến bao giờ mẹ mới được ôm cháu đây?”
Lại là vấn đề này!
Trang Hạo Nhiên lập tức cúi đầu trầm mặc, phất tay chuẩn bị lại một ván cờ nữa, trên khuôn mặt là vẻ không chút nào để ý.
“Con còn bày ra cái vẻ mặt ứng phó này cho ai xem hả!! Đợi một lát thương lượng xong chính sự, con đến bệnh viện với mẹ một chuyến!” Ân Nguyệt Dung trực tiếp đặt tượng Tống Tử Quan Âm xuống bàn, tức giận nói!!
Trang Hạo Nhiên có chút kỳ quái nhìn mẹ mình, cũng đã quên mất những lời mẹ anh khóc sướt mướt đêm đó nói, nghi ngờ hỏi: “Đưa mẹ đến bệnh viện làm gì? Mẹ có chỗ nào không thoải mái sao?”
Mọi người cùng nhau nhìn về phía Ân Nguyệt Dung!
Ân Nguyệt Dung lại tức giận nhìn về phía Trang Hạo Nhiên quát: “Cùng anh đi gặp bác sĩ a!! Nhìn xem chỗ đó của anh rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì!? Nếu như không phải như vậy, thì vì sao đến bây giờ Khả Hinh vẫn không có tin gì!? Vấn đề nhất định là ở trên người của anh! Mẹ đã hẹn bác sĩ Lưu, đợi một lát chúng ta liền đi khám! Nếu như anh dám chạy trốn, mẹ lập tức sẽ chết trước mặt anh!”
Phốc!
Đám người làm bên cạnh không nhịn được cười lộ lên.
Tưởng Thiên Lỗi cười đến vô cùng đắc ý.
Trang Hạo Nhiên trước lườm Tưởng Thiên Lỗi một cái, lại như phát điên nhìn về phía mẫu thân đại nhân nhà mình: “Mẹ! Con cũng đã nói, con không có vấn đề gì!Con rất tốt! Mẹ đừng có như vậy nữa được không?”
“Là cây thì đều phải kết quả, còn phải nói đến một mình anh sao?” Ân Nguyệt Dung quả thực nghĩ đến ôm cháu đích tôn mà hai mắt liền phát sáng, nhanh chóng nhìn về phía con trai nói: “ Anh đêm nay nhất định phải đến bệnh viện cùng mẹ! Mẹ muốn bác sĩ Lưu làm cho anh một cái kiểm tra tỉ mỉ nhất! Thật làm mất hết mặt mũi của mẹ anh mà!”
Phốc!! Mọi người lại nhịn không được nghiêng mặt cười trộm.
Trang Hạo Nhiên cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi đang một bộ dáng muốn bỏ đá xuống giếng, anh lập tức nheo mắt lại, không hề khách khí với người này nói: “Anh cười cái gì mà cười? Cũng bởi vì anh như vậy, cho nên đến bây giờ cái ** của anh vẫn không có bạn gái! Nếu như đi làm kiểm tra tôi cũng muốn dẫn theo cái đó đi cùng. Nhìn xem nó rốt cuộc là có vấn đề gì hay không, không chừng liền bởi vì nguyên nhân kia, mới khiến nó trở lên như vậy*! Đem nó cắt đi, dù sao làm đàn ông cũng vô dụng!!”
“.........” Tưởng Thiên Lỗi lập tức bị một trận hỏa dục công tâm, chỉ thẳng vào mặt Trang Hạo Nhiên tức giận đến nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi sống đến từng này tuổi cũng chưa từng gặp qua ai không biết xấu hổ như cậu! Bà xã cậu không sinh được đứa nhỏ, cậu lại tìm nguyên