Mộc Tiểu Đồng sợ hãi mở to mắt nhìn, cô thất thần nhìn người cao hơn mình một cái đầu, đôi mắt màu lam ánh lên nụ cười kì quái."Anh muốn... làm gì?" Giọng nói Mộc Tiểu Đồng run rẩy, hỏi anh.Hai con mắt của anh xanh thẳm mà trống rỗng, càng đáng sợ hơn là nụ cười kia lại mang theo sự cuồng vọng và khát máu.Vẻ mặt này không hề giống với người bình thường, không sai, anh ta vốn dĩ cũng đâu phải người bình thường. Nghĩ tới đây, cô càng thêm sợ hãi.Lăng Việt nhìn cô chăm chú một hồi lâu, cô khẽ cắn môi, tại sao thời gian lại trôi qua chậm chạp như vậy chứ? Đột nhiên anh đưa tay ra, vuốt nhẹ lấy bờ môi đỏ mọng của cô.Khi đầu ngón tay anh tiếp xúc đến da thịt của cô, toàn thân Mộc Tiểu Đồng căng cứng, sợ hãi đến mức không dám động đậy.Cứu mạng! Mau tới cứu em, Tống Nho Thần! Đáy lòng Mộc Tiểu Đồng không ngừng gào thét, cô muốn cầu cứu nhưng cổ họng cô giống như bị thứ gì đó chặn lại, không thể phát ra được bất cứ âm thanh nào.Lăng Việt nhìn thẳng vào đôi mắt lo lắng, bất an của cô, bỗng dưng ánh mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn. Bàn tay anh di chuyển, nhắm thẳng đến cần cổ mảnh mai của cô mà bóp lấy, cả người cô bỗng chốc trở nên khó thở."Không được phép nghĩ đến Tống Nho Thần!" Một thanh âm trầm khàn, bá đạo vang lên trong phòng.Anh lập tức cúi đầu xuống, hung hăng mà hôn lên môi cô, nụ hôn có chút vội vàng mà ngây ngô.Rất nhanh, một mùi máu tanh từ trong khoang miệng truyền đến, sự đau đớn kích thích não bộ của Mộc Tiểu Đồng. Lúc trước ở Mộc gia cô đã ngâm nước lạnh trong một khoảng thời gian khá lâu, bây giờ đầu óc lại có chút nặng nề, cô khẳng định mình đã bị cảm rồi.Ánh mắt Mộc Tiểu Đồng bắt đầu trở nên mơ hồ, vốn chỉ là hơi choáng váng đầu óc, nhưng trong nháy mắt cô liền ngất đi.Hai tay đang phản kháng ở trước ngực anh đột nhiên buông thõng xuống.Lúc này Lăng Việt mới để ý có gì đó không thích hợp, anh có chút không nỡ rời khỏi môi cô, tỉ mỉ đánh giá khuôn mặt nhỏ trắng bệch.Nhưng chỉ sau hai giây, anh đã buông cô ra, bộ dáng gấp gáp mà lay lay vai cô.Giọng nói còn mang theo ngữ điệu ra lệnh, "Tỉnh! Tỉnh!"Thân thể mềm mại mặc anh tùy