Translator: Waveliterature Vietnam
Sự vui mừng quá sôi nổi khiến cho các tiểu phù thủy của Ravenclaw gần như quên mất rằng kết quả vẫn chưa được công bố. Cho dù là mong chờ hay trong lòng có bất an thì thành tích cũng phải được công bố trong ngày hôm nay như dự kiến.
Ellen đã dành được đứng đầu cả khoa với thành tích đáng ngưỡng mộ với số điểm hoàn hảo là O. Vị trí đứng thứ hai trong học viện chính là Hermione của Gryffindor dường như cũng bị kích thích bởi kết quả tuyệt đối của Ellen, dù cho đến nơi nào thì cũng mang theo một quyển Ma Pháp dày.
Thành tích của Edward trong các môn học khác không tệ, chỉ có kết quả của lớp thuốc là đang bay ở độ cao thấp, nhưng nó cũng khiến anh ấy rất hài lòng. "Tôi nghĩ rằng sẽ không thành công, Giáo sư Snape thấy tôi chế biến ma dược là khó chịu. Biểu hiện của lọ thuốc khiến tôi cảm thấy rằng tôi sẽ không bao giờ gặp lại bạn nữa! Dường như trong lọ thuốc, tôi vẫn còn chỗ để cải thiện! "
Ellen ngược lại cảm thấy Edward không cần phải lo lắng. Ngay cả Crabbe và Gaul của Slytherin cũng có thể vượt qua bài kiểm tra cuối cùng. Có ai khác sẽ bị sa thải vì kết quả không đạt yêu cầu? Ồ, vâng, Quidditch của Slytherin Đội trưởng Marcus Flint, anh ta ngược lại đã bị lưu ban vì điểm số của mình.
Ngược lại là Harry, điểm số của anh khiến các bạn cùng lớp của Gryffindor nhìn nhau. Ngay cả sau bữa tiệc cuối năm, bởi vì anh và Ron, Hermione và những người khác đã giành được Gryffindor cho một trăm tám mươi điểm, Gryffindor họ đã tha thứ cho việc mất một số điểm lớn vì vi phạm nội quy của trường, nhưng màn trình diễn của Harry, đã thay đổi ấn tượng của họ về anh một lần nữa. Tình cảm của Harry và mấy người ở Gryffindor đã được cải thiện sâu sắc, gần như trở về trạng thái ban đầu mà Harry được giao cho Gryffindor. Dù là phù thủy hay Muggle, một đứa trẻ ngoan thì sẽ luôn có nhiều khả năng nhận được sự ưu ái của người khác, có được tôn trọng và hữu nghị.
"Có lẽ là vì thuốc của Ellen thật sự có hiệu quả, khi tôi uống vào mới có thể ngủ thật say va tập trung vào được sách vở." Harry biết ơn Ellen.
Ellen, người biết hiệu quả của thuốc, tin rằng kết quả của việc Harry tập trung vào việc học là nhờ vào sự dẫn dắt của Hermione. Tất nhiên, thuốc làm cho trán Harry không còn đau đớn đến nỗi anh không còn gặp ác mộng nữa, vì anh cũng chuyên tâm ôn tập nên mới có thể đảm bảo. Nhưng nếu Harry không học tập chăm chỉ, thì việc anh ấy uống bao nhiêu thuốc cũng chỉ là vô dụng. Tất nhiên, nếu Harry không bị bạn cùng lớp của Gryffindor từ chối vì anh ấy đã mắc lỗi, anh sẽ không bị nhễu loạn mà hoàn toàn chú tâm vào việc học tập.
Dường như đột nhiên, tủ quần áo của họ trống rỗng, nhiều đồ vật được gói vào hành lí, Ellen đem toàn bộ sách đã mượn đọc xuống thư viện để trả lại. Thông báo được gửi đến tận tay mỗi sinh viên, cảnh báo họ trong kỳ nghỉ không được sử dụng phép thuật.
"Không xong rồi, tôi còn đang nghĩ ngày mai sẽ trình diễn phép thuật cho chị gái của tôi xem, để có một chút tiền tiêu vặt!" Foley có chút ảo não.
Ellen cảm thấy loại quy tắc này thực sự được đặt ra bởi các pháp sư máu thuần để đảm bảo rằng con cái họ có đủ lợi thế. Anh quyết định nhắc nhở các sinh viên muốn quay trở lại thế giới Muggle. "Thực tế, nếu như bạn ở trong chăn màn của mình để phát ra một ít ánh sáng huỳnh quang hoặc ở trong phòng luyện tập một hoặc hai phép thuật nhỏ. Bộ Pháp thuật không quá nghiêm ngặt, tất nhiên là không được để Muggles nhìn thấy, không giống như ở trường sử dụng thường xuyên là được, như Hermione Granger đã bí mật thực hành phép chữa trị trước khi bắt đầu đi học và sửa kính cho Harry trên tàu. "
"Đối với tôi, điều đó không quan trọng lắm. Dì Penny không biết rằng chúng ta không
thể sử dụng phép thuật. Mùa hè này, tôi phải có thời gian vui vẻ." Khuôn mặt của Harry nở một nụ cười nghịch ngợm
Edward ngồi cạnh Allen, trên tay cầm một quyển "Thế giới Muggle trong mắt tôi" cẩn thận đọc. Ellen không thể không tự hỏi, "Bạn còn cần nghiên cứu về Muggle sao?"
"Không, gần đây tôi đã cố gắng sử dụng lý thuyết của Muggle để giải thích ma thuật và suy nghĩ về cách áp dụng ma thuật vào xã hội Muggle." Edward không ngẩng đầu lên. Giọng điệu và biểu cảm của anh cho thấy anh không nói đùa.
"Vậy bạn sẽ cùng với Weasley trở thành bạn tốt, bạn ấy cũng rất hứng thú để nghiên cứu sự vật của Muggle, cũng muốn kết hợp giữa ma pháp và thế giới Muggle." Ellen không nhịn được nói. "Tuy nhiên, bạn nên đi nghiên cứu một chút về "phương pháp giữ bí mật quốc tế."
Trước khi rời khỏi trường học, Ellen lại trở lại khu rừng cấm một lần nữa. Anh được Gaia và các tiểu Độc Giác Thú hoan nghênh. Những con tiểu Độc Giác thú đã thể hiện kỹ xảo bay của chúng rồi đối với anh vỗ vỗ một hồi.
Ở bộ lạc của người ngựa, khi có được sự cho phép cua Mathilda, Ellen đã lấy một vài thùng nước ở Hồ Tinh, dự định sẽ làm lễ tẩy rửa cho người nhà, mặc dù Mathilda không biết nó có hoạt động hiệu quả, thật hào phóng khi nói rằng nếu có cơ hội, Ellen sẽ dẫn những người bạn đồng hành đáng tin cậy đến Hồ Tinh.
Hagrid phụ trách dẫn họ vượt qua mặt hồ. Trên thuyền nhìn lại, anh cũng chỉ im lặng, đứng lặng lẽ trên vách đá, đã sống ở đây một năm, khiến cho Ellen đối với Hogwarts có một tình yêu và niềm tin không thể xóa nhòa, "Sẽ không thể thấy ngươi trong một thời gian dài rồi."
Bây giờ, họ đang ngồi trên chuyến tàu tốc hành Hogwarts, họ cười nói chuyện trò vui vẻ. Nhìn ra cửa sổ thấy những nông thôn ngày càng xanh tươi. Đoàn tàu chạy qua từng thị trấn Muggle, Edward thì ăn rất nhiều lần đậu. Ellen cởi bỏ tấm áo choàng phù thủy trên người, thay thành áo vest và áo Jacket; cuối cùng, trời chạng vạng tối, đoàn tàu đã dừng lại tại ba phần tư của nhà ga số 9 của Quốc Vương Thập Tự Giá.
Phải mất thời gian dài bọn họ mới có thể rời khỏi sân ga. Một ông lão bảo vệ canh giữ ở cửa kiểm soát vé, chỉ cho phép hai hoặc ba người đi qua một lúc, như vậy sinh viên sẽ không dồn một đống để đi qua và đồng thời cũng để đảm bảo sự ra vào, lời nguyền bảo vệ sẽ không khiến người Muggle chú ý đến họ.
Ellen vốn có thể nhanh chóng đi ra ngoài, vì anh rất ưu tú, và liên tục kiếm được điểm và danh dự cho Ravenclaw. Anh ta gần như trở thành Vô Miện Chi Vương của năm đầu tiên của Ravenclaw.
Những sinh viên ở Ravenclaw điều nghĩ rằng anh nên có sự đãi ngộ đặc biệt này, ví dụ lúc này tất cả những sinh viên năm nhất của trường Ravenclaw sẵn sàng trao cho anh ta vị trí này, xin để cho Ellen rời khỏi trước. Nhưng Ellen từ chối, Ellen không muốn có một thành tích nhỏ liền bị đứng một mình, phân biệt bản thân với các phù thủy nhỏ, và bây giờ không cần thiết phải làm như vậy.
Sau một thời gian dài, cuối cùng Ellen cũng rời khỏi ba phần tư sân ga số 9 và anh ta thấy Albert với mái tóc vàng mềm mại trong nháy mắt.
« Đây là anh trai lớn của tôi, Albert! Anh là một vị Ngạo La. » Ellen hãnh diện giới thiệu người nhà của mình với Edward.
Edward vội vã cúi người để chào hỏi, và Harry và Foley cũng đồng thời hành lễ. Albert đã từng là giáo viên khoa học của họ. Sau khi chia tay các pháp sư nhỏ, Ellen kéo lời chào của mình và đi theo Albert. Những bước chân, bước trên đường về nhà.