EDITOR: YURI OZAKI
BETA-ER: BĂNG
- o0o-
Thiếu Avis và Helga, hai thiếu niên trở nên tùy tính hơn nhiều, chủ yếu là Godric tùy tính, cũng không biết có phải do Godric cố ý bắt nạt cái người ít nói cộng thêm mù đường nào đó không, nói tóm lại, toàn bộ hành trình đều do Godric quyết định, đi đi dừng dừng, ăn ăn uống uống, hoàn toàn là tư thế dạo chơi ngoài thành.
Tới buổi tối, Godric còn tích cực học viết từ Ariel.
"Tớ đúng là thiên tài." Godric đắc ý dào dạt ngậm bút lông chim, quay đầu cười với thiếu niên tóc đen: "Chờ tớ viết thư cho lão sư, chắc chắn sẽ hù chết ông ấy." Godric tưởng tượng cảnh lão sư nhà mình thấy chữ đã đẹp hẳn lên của mình, trong lòng lập tức vui vẻ lên.
Ariel nhìn tên Alger trên tấm da dê, hơi hơi sững sờ.
"Đợi sau này tớ sẽ giới thiệu cho cậu." Godric vỗ ngực: "Lão sư của tớ rất dễ ở chung."
Ariel cúi đầu, âm thầm cắn môi, giống như đang khó xử cái gì đó.
"À, đúng rồi." Godric không chú ý, nói xong câu này lại nói tiếp: "Cậu dạy tớ viết, vậy tớ cũng phải dạy cậu cái gì đó mới công bằng chứ." Vuốt cằm, Godric cân nhắc, trong mắt cậu, thứ Ariel cần học nhất là phân biệt phương hướng chính xác, nhưng cái này không dễ dạy lắm.
Ariel lắc đầu, ý bảo không cần.
"Như vậy sao được!" Godric tỏ vẻ nhất định phải, tuy rằng quan hệ hiện tại của hai người không tồi, nhưng chuyện cậu nhận được sự giúp đỡ vẫn còn đó, giống như cậu dẫn đường cho Ariel, Ariel thì phụ trách thức ăn, mà Ariel đang lãng phí lượng lớn thời gian dạy cậu viết, cậu đương nhiên phải đáp lại.
"Tớ có vài độc dược cầm máu giảm đau." Ánh mắt Godric sáng lên: "Tớ tự mình cải tiến, trừ chính chủ ra thì không còn ai biết đâu, tớ dạy cho cậu cách làm nhé?"
Ở thời đại này, bậc thầy về độc dược rất ít, một phần là vì sinh tồn, đại đa số phù thủy càng chú trọng việc nghiên cứu thần chú hơn, phần khác là do phương pháp chế độc dược có tính bảo mật, dược liệu pháp thuật cũng rất khó tìm, bồi dưỡng một bậc thầy độc dược ưu tú cũng vì đó mà trở nên rất khó khăn.
Phù thủy bình thường nhiều lắm cũng chỉ biết cách chế một hai loại độc dược đơn giản và phổ biến nhất, thường thường thì chỉ có đại gia tộc mới có thể cung cấp nguyên liệu và nuôi dưỡng một hai bậc thầy độc dược chân chính.
Tình huống giống Godric cực kỳ hiếm thấy, lão sư cậu hiểu biết một ít về độc dược nên đã dạy cho Godric về nó, mà Godric là thiên tài trong thiên tài ở phương diện này, sớm đã trò giỏi hơn thầy, hơn nữa còn có thể tự cải tiến độc dược, cũng đã được xem như bậc thầy độc dược.
Godric vừa nói vừa móc cái nồi chuyên dùng để nấu độc dược từ túi không gian ra, nồi cũng có loại tốt, loại dỏm, mà cái nồi này không thể nghi ngờ là hàng chất lượng cao, nó là thứ Godric đã dùng nhiều tiền để đổi lấy ở hội nhóm phù thủy nào đó, là đồ vật đáng quý nhất trên người cậu trừ đũa phép: "Cậu từng làm độc dược chưa?" Godric quay đầu hỏi.
Vẻ mặt Ariel cứng đờ, sau một lúc lâu mới lắc đầu.
"Tớ dạy cậu nấu dược cầm máu trước, nếu cậu trúng pháp thuật hắc ám, dùng độc dược chữa khỏi tốt hơn thần chú nhiều." Vừa đề cập đến độc dược, Godric lập tức nghiêm túc hơn: "Tuy cậu rất mạnh, nhưng học thêm nhiều thứ luôn là điều tốt mà."
Hoàn toàn không màng tới người đang lắc đầu phía sau, Godric đã dựng cái nồi lên, cậu vẫn còn thừa dược liệu, lấy ra một cây dao bạc nhỏ, Godric bắt đầu lần giảng bài đầu tiên trong cuộc đời cậu, trước tiên cậu nói qua một lần các bước làm và phân lượng dược liệu cần dùng, sau đó cẩn thận làm mẫu cách khống chế cường độ lửa, đây là cơ sở để chế tạo độc dược.
"Nhớ kỹ chưa?" Godric hỏi sau khi đã tổng kết xong.
Theo lẽ thường, với tốc độ truyền thụ và lượng tin tức Godric nói, người thường tuyệt đối không nhớ được, thế nhưng, rất hiển nhiên Ariel không phải người thường, hắn tuy nhíu mi, nhưng lại gật gật đầu.
"Thật sao?" Godric chớp mắt: "Vậy cậu thử xem." Godric đặt một đống dược liệu trước mặt Ariel.
Chần chờ một hồi, Ariel cuối cùng vẫn động tay, bắt đầu cẩn thận xử lý mọi thứ, cái nào nên cắt thành khối thì cắt thành khối, cái nào nên cắt thành miếng thì cắt thành miếng, thao tác chiết xuất chất lỏng từ phiến là cũng làm giống y chang lời Godric nói, không sai chút nào, làm Godric, người đứng xem từ đầu tới cuối, phải tấm tắc khen ngợi: "Không tồi, thật không sai."
Godric thật sự không ngờ rằng người mình tùy tiện đụng phải sẽ có thiên phú độc dược cao như thế, lần đầu tiên thực hành lại có thể làm chính xác như vậy, điểm không hoàn mỹ duy nhất chỉ là tốc độ hơi chậm thôi, nhưng tóm lại cũng không lãng phí độc dược và dược liệu của cậu: "Tớ rất xem trọng cậu." Godric vỗ vỗ vai thiếu niên tóc đen, sau đó đứng dậy trở lại trước giá thịt nướng thơm ngon, vừa ăn vừa thỉnh thoảng quay đầu nhìn, sự chuyên chú của người phía sau làm cậu rất vừa lòng, cũng hoàn toàn yên lòng.
Vào lúc Godric đang hoàn toàn tập trung lực chú ý vào mỹ thực, một tiếng nổ ầm ầm vang mạnh lên phía sau cậu.
Godric nghe tiếng lập tức quay đầu, sau đó ngây người.
Giá nồi đang căng ra, nồi nấu độc dược rơi xuống đất, vỡ tan tác, dung dịch bên trong cũng rải đầy đất, cách đó hơn một hai bước, Ariel nhìn cái nồi, mặt không biểu cảm.
"Nồi của tôi!" Sau khi lấy lại tinh thần, Godric hét lên rồi nhào qua, đau lòng muốn chết, cậu vội sử dụng thần chú sửa chữa, phải biết rằng đối với nồi nấu độc dược, dùng nhiều thần chú sửa chữa cũng không tốt đâu, nhưng bây giờ cậu cũng không nghĩ được nhiều như vậy, Godric