Đương V Đại Ngận Tân Khổ
(Làm V đại mệt mỏi quá)024 | Tập thể hành động 2Walburga đi rồi, mấy lời tâm tình của Umbridge và Alice cũng chính thức bắt đầu.
"Em đã nghe được à."
"Ừ."
"Em không cần khó xử... Anh vốn đã định chia tay với em."
"Nếu em không muốn thì sao."
"Alice..."
"Blue, chúng ta hãy cùng nhau đối mặt, em tin Gryffindor và Slytherin cũng không phải thủy hỏa bất dung, em và anh không phải là ví dụ sao?"
"Alice, anh không muốn em chống lại người thân và bạn bè mình, cảm giác ấy không dễ chịu đâu."
"Em cũng không muốn, nhưng Blue, anh có thể làm được em cũng có thể, em là Gryffindor dũng cảm." Kiên định nhìn Umbridge, hai người thâm tình hôn nhau, mỹ nhân đã vào tay phân nửa, kế tiếp là thời gian thử thách.
...
"Thấy chưa, dễ ẹc à, Alice không phải đã đồng ý vứt bỏ gia tộc rồi sao."
"Nhưng cậu cũng nói chỉ có phân nửa."
"Đương nhiên là chỉ có phân nửa, cô ta hiện tại chỉ là đồng ý ở bên Umbridge, không phải đồng ý vào Slytherin, kế tiếp chúng ta cần phải làm là khiến cô ta yêu Umbridge đến điên cuồng. Đến độ trên thế giới này chỉ có Umbridge là đúng." Riddle đắc ý lắc đầu, "Umbridge đâu rồi?"
"Anh đây... Riddle, mấy lời này..." Umbridge đang học lời kịch.
"Học thuộc cho em! Một chữ cũng không được thiếu, quý tộc các anh, lời ngon tiếng ngọt nghe như đường mật, trên thực tế chả có tí nội hàm nào cả, ca ngợi phái đẹp chỉ biết có, em xinh đẹp như hoa hồng, em tỏa sáng như vì sao, em là nữ thần của anh, em đã cầm tù trái tim anh. Xấc." Nhìn Umbridge từ trên xuống dưới "Anh cứ vậy mà đi hẹn hò à?"
"Ách... Lẽ nào mặc lễ phục?"
"Em nói là khí chất của anh! Khí chất, giờ anh là vật thí nghiệm của Slytherin, không thể mất mặt được."
"Anh Riddle, bỏ đi, khí chất là cần thời gian, anh ta học không kịp đâu, hơn nữa Alice thích sự ngu ngốc này của anh ta." Moody thường tới Slytherin chơi lên tiếng.
"Rồi, rồi, học thuộc thì mau đi hẹn hò, những người khác chuẩn bị bối cảnh."
Sau giờ giới nghiêm ban đêm...
"Thật không ngờ Slytherin cũng thích ra ngoài vào lúc nửa đêm, em còn tưởng nó là độc quyền của Gryffindor chứ." Dạo bước trong đêm, cực kỳ lãng mạn, đáng tiếc bám đuôi không ít, Umbridge chỉ hy vọng mình có thể mau chóng đạt tiêu chuẩn, khiến người trong lòng gật đầu, sau này hẹn hò không cần bị Slytherin theo dõi nữa.
"Alice, có lẽ em sẽ thích lãng mạn của Slytherin..." Ánh sao không ngừng bay ra từ đũa phép tạo thành một dải ngân hà mini xoay quanh thiếu nữ, nhìn ánh mắt mừng rỡ mê say của thiếu nữ, sự mệt mỏi phải khổ luyện câu thần chú này lập tức biến mất.
【 Quả nhiên, kẻ đang yêu đều là kẻ ngốc, Umbridge, đừng quên lời kịch. 】 Chỉ huy phía sau màn lên tiếng. 【 Những người khác, cũng đừng đào ngũ, tôi đã dán câu thần chú này lên tường phòng sinh hoạt chung rồi, gặp quỷ, số năm, dẫn giám thị đi, số sáu, rút lui, bên cạnh cậu có ma*. 】
"Nếu thế giới này chỉ còn lại 10 phút, anh sẽ cùng em nhớ lại những gian khổ chúng ta đã đi qua; nếu thế giới này chỉ còn lại 3 phút, anh sẽ hôn em thật sâu; nếu thế giới này chỉ còn lại 1 phút, anh sẽ nói 60 lần anh yêu em!"
"Ôi ~ Blue..."
"Đã từng có một mối tình chân thành phô bày trước mặt anh..." Có hiệu quả vậy phải cố gắng hơn.
【 Ghê quá... 】 Các nam sinh Slytherin.
【 Lãng mạn quá... 】 Các nữ sinh Slytherin.
【... 】 Các nam sinh đang ghi lại những lời vừa nãy.
...
"Được rồi được rồi, kế tiếp là màn biểu diễn của các Slytherin. Học tỷ, Thuốc Đa Dịch thế nào rồi?"
"Không ổn lắm, chưa kiếm được tóc của Slughorn, ổng dù sao là cũng là giáo sư độc dược, rất cẩn thận với mấy thứ này." Một học tỷ xinh đẹp nhìn chai Thuốc Đa Dịch hoàn mỹ trong tay, rất sầu não.
"Ôi... Slytherin." Riddle cười khổ lắc đầu, "Học tỷ, nghĩ thoáng tí đi, kỳ thực, có rất nhiều cách giải quyết, nhưng Slughorn nói thế nào cũng là viện trưởng của chúng ta, cho nên, cách đơn giản nhất và hữu hiệu nhất là... nói thẳng."
"Nói thẳng?!"
"Tặng ổng một chai rượu, rồi nhờ ổng xem chai Thuốc Đa Dịch này, nói cho ổng biết các anh chị có một trò đùa vặt, cần tóc của ổng, đi đi, sẽ thành công thôi, ổng là viện trưởng của chúng ta, cũng là Slytherin."
Quả nhiên như Riddle đã nói, Slughorn hớn hở nhận lấy chai rượu, khen trình độ độc dược của học tỷ ấy có tiến bộ, rồi vô ý để lại một sợi tóc.
"Vậy mà cũng..." Biết kết quả Abraxas quấn quýt.
"Cậu đang quấn quýt tố chất của đội ngũ giáo sư? Hay đang quấn quýt hiệu suất làm việc quá thấp của Slytherin ngày trước?" Moody khoe vị viện trưởng thuần khiết thiện lương, đại công vô tư nhà bọn họ.
"Một kỹ sư linh hồn có thể dễ dàng xé mở vò nát linh hồn của chúng ta, nhuộm lên đó màu sắc của mình, rồi ghép lại hoàn chỉnh." Riddle trái lại nghĩ có một vị viện trưởng rất có đặc sắc của Slytherin như thế không có gì là không tốt.
"Riddle, kỹ sư linh hồn là gì?"
"Một người chuyên tiến hành cải tạo mổ xẻ tư tưởng, linh hồn của trẻ nhỏ... Đồng thời rót vào cho bọn họ lý niệm, tri thức mà người đó cho rằng chính xác..."
"Thứ pháp thuật này rất tà ác, nên bị thủ tiêu." Abraxas giật bắn dậy.
"Nghe như là chuyên môn chế tạo tử sĩ ấy."
"Sheryl, giờ không phải lúc nghiên cứu, bất cứ huyết mạch nào của Thế Giới Phù Thủy cũng đều trân quý, thứ pháp thuật này không nên tồn tại."
"Phải phải, không nên tồn tại." Ai... Các thầy cô ơi đừng trách em, Thế Giới Phù Thủy có sự khác biệt mà. Riddle ra vẻ như đang oán giận với nền giáo dục đối phó thi cử...
...
Alice nghe tin có một Gryffindor (giả) hẹn Umbridge quyết đấu vào lúc nửa đêm, lập tức chạy ra ngoài. Kết quả trên đường gặp được Slughorn đang tuần tra, cô hoảng hốt chân xoắn cả lên, dĩ nhiên chạy vào ngõ cụt. Mặc dù là năm trên, nhưng sự thần bí của Hogwarts cho dù đã qua trăm năm vẫn còn chưa dò hết, nghe được tiếng bước chân rượt theo của giáo sư, Alice bắt đầu hoảng. (Riddle đang trấn an Hogwarts lần thứ hai bị cậu gạt làm ra bức tường.)
"Giáo sư Slughorn." Một nam sinh Slytherin đột nhiên xuất hiện ở đầu bên kia.
"Ơ kìa ~ Lestrange, giờ là đã giờ giới nghiêm ban đêm rồi." Giọng của Slughorn (giả) không hề có ý trách cứ.
"Em đang luyện tập độc dược trong một phòng học trống, quên mất thời gian thưa giáo sư."
"Hiếu học là chuyện tốt, nhưng nhớ phải nghỉ ngơi, về đi, Slytherin trừ một điểm." Không phải giáo sư thật có trừ cũng vô dụng.
"Dạ giáo sư." Nam sinh nhìn Slughorn rời đi, sau đó tới chỗ Alice, "Ra đây đi."
"Cậu..."
"Slughorn dù sao là cũng viện trưởng của bọn này, trái lại cô đó Gryffindor, ở đây rất gần hầm, cô tới đây làm gì?"
"Mau, Umbridge, quyết đấu." Alice hoảng hốt kéo Lestrange muốn giải thích cái gì.
"Gryffindor lỗ mãng, nghe gió là mưa, Umbridge đang yên ổn nằm trong phòng, không có quyết đấu nào hết, mặc kê cô tin hay không, tôi sẽ không giúp cô lần thứ hai."
"Vì sao cậu lại giúp tôi."
"Vì quan hệ của tôi và thằng ngốc nào đó không tồi, cho nên hôm nay tôi bị Peeves ám." Hầm hừ nhìn Alice, "Thật không biết cô tốt ở đâu, cô có biết cậu ta vì cô vào trạm xá bao nhiêu lần không? Cô có biết cậu ta vì cô vứt bỏ quyền kế thừa không? Cô có biết cậu ta vì cô đối mặt với bao nhiêu lời chỉ trích của Gryffindor không? Là những Slytherin tà ác đê tiện vô sỉ như bọn này lừa gạt Gryffindor đáng yêu, thông minh, thuần khiết là cô! Xấc, cô tốt nhất là đi chậm tí nữa, khiến bảo thạch của Gryffindor thiếu thêm một khúc, vậy ngày mai sẽ lại là một âm mưu hoàn mỹ của Slytherin đã hãm hại được Gryffindor." Lestrange lưu loát xoay người, bỏ lại Alice một mình ngẩn ngơ.
【 Cắt, hoàn mỹ, kết thúc công việc, mọi người về ngủ thôi. 】 Tổng chỉ huy Riddle tuyên bố kịch bản hôm nay kết thúc, mấy Slytherin lên sân khấu đều hưng phấn thảo luận.
【 Riddle, vậy Alice... 】
【 Không sao, tôi đã hối lộ giám thị, hôm nay giám thị sẽ xem như không thấy Alice, hơn nữa hôm nay là giáo sư Dumbledore tuần tra, không có vấn đề gì đâu. 】
【 Lão Squib cố chấp đó hả? 】
【 Tôi hối lộ là mèo của ổng. 】
...
"Tôi vẫn cảm thấy mọi người để bụng chuyện
này, tuyệt đối là vì quá rảnh, và vì hoạt động giải trí ở Thế Giới Phù Thủy quá ít."
"Kẻ miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn môn Bay mà không thích Quidditch, không tư cách nói ra lời này."
"Xấc." Ngoại trừ Quidditch, cậu chẳng phải chả thể lôi ra thứ nào khác nữa ư. Riddle kéo thẳng bộ đồ, mục tiêu là Alice phía trước, cậu là tổng chỉ huy, nói thế nào cũng phải chừa cho mình một cảnh chứ.
"Học tỷ Langton."
"Là em à, gọi chị Alice là được."
"Xem ra em khá nổi tiếng."
"Blue thường nhắc tới em, em cũng rất nổi tiếng trong giới nữ sinh." Alice trêu đùa nhìn Riddle, làm Umbridge đang theo dõi rất bực bội.
【 Umbridge, hãy may mắn Riddle chướng mắt bề ngoài của bạn gái anh đi. 】
【 Anh Riddle nói kiểu như Alice nhìn tuy khó chịu nhưng cưới về nhà lại yên tâm. 】
【 Câm miệng! Alice có chỗ nào nhìn mà khó chịu chứ! 】
【 Anh mong Riddle nhìn chị ấy dễ chịu à? 】
Sheryl nhìn hệ thống thông tin thay đổi theo từng ngày, lại nhìn Slytherin tuy rằng cãi nhau hăng say nhưng bầu không khí ngày càng hòa hợp, thay đổi không hề nhỏ đâu.
"Slytherin mang tới cho chị không ít phiền phức phải không."
"Không, không có."
"Vẻ mặt của chị không phải nói thế."
"Chỉ là có chút phiền não..."
"Phiền não vì người nhà phản đối, hay phiền não vì những phát hiện trong khoảng thời gian này."
Alice kinh ngạc ngẩng đầu, ngẩn ngơ nhìn Riddle.
"Nếu là vì người nhà, học tỷ Alice, nếu người nhà của chị thật lòng yêu chị, bọn họ sẽ không trách chị, xua đuổi chị chỉ vì chị tìm được hạnh phúc của mình. Bọn họ phản đối là lo lắng chị có một cuốc sống không tốt, lo lắng chị bị rắn độc Slytherin nuốt chửng, sau này, chỉ cần chị thường về thăm nhà, cũng dẫn học trưởng Umbridge về chơi, chờ khi có con rồi, em nghĩ niềm vui khi một sinh mệnh mới chào đời đủ để chứng minh tất cả."
"Nếu là vì học viện..." Sắc mặt vừa nãy còn ngượng ngùng vì cảnh tượng Riddle miêu tả của Alice trắng bệch. "Học tỷ, ngôi trường này là Hogwarts."
"Bốn học viện của Hogwarts là Gryffindor, Slytherin, Ravenclaw, Hufflepuff, mà không phải chính nghĩa, tà ác, mọt sách và nhu nhược. Học viện không phân chia tốt xấu, nó phân chia chỉ là bốn loại học sinh, nón phân viện làm là dựa theo phẩm cách và phẩm tính mà người sáng lập yêu cầu, chọn lựa học sinh gần sát nhất, hy vọng bọn họ sẽ truyền thừa nó. Mẫu thuẫn của Gryffindor và Slytherin nói đến cùng cũng là vì tính cách bất hoà, màu đỏ và màu lục, từ ban đầu đã tương phản rất mạnh."
"Tính cách bất hoà... Riddle, em nói sao nghe dễ thế. Từ khi Gryffindor tức đi Slytherin, hai học viện đã đối địch suốt ngàn năm."
"Nếu vậy vì sao Slytherin đi rồi, ba người sáng lập khác vẫn giữ lại Slytherin." Riddle nhìn Hồ Đen, "Bọn họ từng là những người bạn thân nhất, bọn họ kề vai chiến đấu, Gryffindor cao lớn luôn xông vào trước, Slytherin lý trí sẽ bù đắp thiếu sót của ngài, nhưng khi Slytherin suy nghĩ quá nhiều, Gryffindor sẽ dùng hành động trực tiếp nhất đánh vỡ bế tắc. Ravenclaw uyên bác góp nhặt tất cả tư liệu pháp thuật, Hufflepuff ôn nhu là hậu cần mạnh nhất và bác sĩ giỏi nhất, bọn họ từng kề vai chiến đấu, bọn họ là những người bạn thân nhất, bọn họ chiến thắng sinh vật huyền bí, lập ra khế ước với chúng, khai sáng một ngôi trường bảo vệ phù thuỷ trên mảnh đất không tưởng này."
"Nhưng về sau sự khác nhau của bọn họ ngày càng lớn..."
"Vậy thì sao chứ? Mâu thuẫn giữa thuần huyết, máu lai, máu bùn, Muggle đến nay vẫn còn, ngàn năm trước, hỗn loạn đen tối, không ai có thể rõ cái gì là đúng, cái gì là sai, một quyết định bé xíu cũng sẽ là tương lai của Thế Giới Phù Thủy, bọn họ đương nhiên phải cẩn thận, tranh luận chỉ là vì tìm được chân tướng. Về phần người cuối cùng đã bỏ đi ấy..." Riddle thở dài, "Tính cách thích vòng vèo của Slytherin được gìn giữ hoàn mỹ đến tận ngày nay, so với ngài ấy bị Gryffindor tức đến rời bỏ Hogwarts, em trái lại càng muốn tin là ngài ấy tạm thời bỏ đi, muốn lãnh tĩnh kết quả lại gặp được ngoài ý muốn đã không thể trở về được nữa. Dù sao ngàn năm trước không thái bình như hiện tại." Vất vả lắm mới nhịn xuống không thốt ra cái "phiên bản" Slytherin bỏ trốn với Gryffindor trong đầu, ôi ~ không không, ra ngoài chờ sinh cũng không được.
Riddle ưu nhã quay đầu, đổi chủ đề. "Xem này, là em lắm chuyện rồi."
"Không, em nói rất có lý, các học viện nên hoà thuận với nhau, chúng ta đều là học sinh Hogwarts, chúng ta nên đoàn kết, cạnh tranh, mà không phải phân liệt và đấu tranh." Trong mắt Alice dấy lên ngọn lửa hừng hực.
"Em nói những điều này là hy vọng chị đừng dùng ánh mắt khác thường để nhìn các Slytherin còn lại."
"Chị biết... mọi người không xấu." Đặc biệt là mấy tháng qua, cô bị Gryffindor tẩy chay chơi xỏ, lại luôn được Slytherin âm thầm giúp đỡ. "Người của học viện chị nếu cũng có thể nghĩ như vậy thì tốt rồi."
"Bọn họ chỉ là rất bị... ảnh hưởng." Mấy chữ giữa Riddle nói lấp liếm.
"Gì hả?"
"Không có gì, đúng rồi, suýt nữa quên học trưởng Umbridge nói sau khi tốt nghiệp sẽ cưới chị về nhà, nhờ em hỏi chị, chị thích kiểu hôn lễ nào."
"Ai muốn gả cho cậu ta chứ..." Alice xấu hổ, xấu hổ theo còn có Umbridge đang nhìn lén.
【 Tôi đâu có nhờ hỏi cái... cái này đâu... 】
"Cũng đúng, vậy đổi câu khác nhé, chị thích kiểu cầu hôn nào."
...
"Cậu không phải nói muốn cưới sạch phụ nữ của Gryffindor à?" Abraxas nhìn Riddle, "Hôm nay cậu nói không ít lời hay cho Gryffindor đấy." Tuy rằng học viện khác cũng có.
"Ôi ~ Merlin ơi, các cậu chưa chơi đủ sao? Lần sau tôi mang mạt trượt tới cho các cậu giải trí, số lượng của Gryffindor nhiều hơn Slytherin nhiều lắm đó Abraxas thân ái. Phải cưới tới lúc nào mới xong chứ, vả lại bọn họ còn có nam nữa."
"Hừ ~ nói sao cậu cũng cãi được." Nam cũng có thể ở rể, Abraxas càng muốn nói là lời này.
"Nếu Gryffindor không lỗ mãng vô lễ, tùy tiện oan uổng người, không phân rõ phải trái, có phải cậu cũng có thể nhận bọn họ?" Buồn cười nhìn Abraxas quấn quýt không biết mở miệng thế nào.
"Abraxas, lẽ nào cậu cảm thấy những lời tôi nói không đúng? Chúng ta là Hogwarts, Slytherin là một bộ phận, Gryffindor cũng là một bộ phận, không ai có bất cứ lý do gì chia rẽ ngôi trường này cả. Đương nhiên, nó không mâu thuẫn với nguyên tắc cướp hôn tôi đưa ra, ví dụ như tầm thủ mỹ nữ của Gryffindor, nhân vật thuộc cấp bậc hoa hậu trường đấy, các cậu nỡ bỏ qua à?"
"Riddle, vậy mấy từ cậu hàm hồ là gì, là bọn họ rất bị ảnh hưởng gì đấy?" Sheryl bám chặt vấn đề then chốt.
Hào quang màu vàng đỏ lóe lên trước mắt, Riddle xệ mặt xuống cầm lấy lá thư rơi trên người mình, "Vậy cậu cảm thấy thế nào..."
Trò Tom • Riddle,Hoan nghênh trò tới phòng làm việc của ta uống một ly trà chiều.P. S ta thích bánh việt quất.Của trò, Albus • Dumbledore....
*Ma: chỉ những học sinh cũng vi phạm nội quy ra ngoài lêu lổng vào lúc nửa đêm