Cuối cùng, sau khi cuộc thi N.E.W.Ts kết thúc, học sinh năm bảy đã chính thức được giải phóng.
Từng người bắt đầu thu dọn hành lí, chuẩn bị cho lễ tốt nghiệp.
Phòng ngủ đã từng ở bảy năm của bọn họ, bị dọn dẹp sạch sẽ để chào mừng chủ nhân mới.
Những gì đã từng sở hữu đều phải đóng gói, nơi này gắn liền với bảy năm dài đằng đẵng, có kí ức buồn bã, có bi thương, mà điều vui vẻ, tốt đẹp còn nhiều hơn gấp bội.
Quãng thời gian được học ở Hogwarts, là quãng thời gian quan trọng nhất, cũng là những năm tháng khó quên nhất.
Ở đây bảy năm, mỗi một học sinh đều đã nhận thức sâu về khả năng của mình, cũng học được cách làm sao phát huy tốt năng lực.
Bọn họ được kết giao với những người bạn tốt, dường như còn tìm được bạn đời đi đến cuối con đường.
Cho dù tương lai có như thế nào đi chăng nữa, bọn họ cũng sẽ mãi mãi nhớ về những điều hồn nhiên mà mình đã từng hướng đến.
Mỗi phù thủy đều từ nơi này cất bước, hướng về phía nhân sinh của mình, tương lai của mình mà đi.
Hogwarts, không chỉ là nơi đào tạo phù thủy, mà còn là giấc mộng tuyệt vời của biết bao thế hệ phù thủy.
Bellatrix đem đồ gì đó của chính mình dùng bùa chú bỏ vào rương hành lí, vừa làm, cô vừa nhớ lại từng chút một những gì đã trải qua trong bảy năm.
Alina, Frank, Ted, Eden, Alexander,...!mỗi một người, đều đại diện cho một phần kí ức, mỗi một người, đều khiến cô nở nụ cười ấm áp, còn có, Gunta vẫn bị chôn vùi sâu trong đáy lòng, ngay cả khi cô đã quyết định rời xa, vẫn không thể gạt bỏ sự quyến luyến với hắn, ngay tại giờ phút này vẫn còn ám ảnh.
Nhưng cô phải tiến về phía trước, phải cùng hết thảy mọi thứ nói lời tạm biệt, giống như ‘Neverland’ trong cuộc trò chuyện của cả hai, không thể tiếp tục mê muội thế giới ảo mộng kia nữa.
Bellatrix đang chậm rãi sửa sang lại đồ đạc, Alina đột nhiên hùng hùng hổ hổ tiến vào: “Bellatrix! Cậu giờ này còn ở trong phòng ngủ? Hành lý khoan hẵng sửa sang, buổi tối nói tiếp, nhanh lên, mọi người đều đang đợi cậu!” Cô nàng nói xong cũng không tha, lôi kéo Bellatrix ra khỏi phòng.
Thảm cỏ bên cạnh Hồ Đen đã tụ tập rất nhiều học sinh, bị Alina vội vàng kéo đến nơi, các học sinh Slytherin sắp tốt nghiệp đều nhìn về phía này, mỉm cười chừa ra cho Bellatrix một vị trí.
Alina dẫn Bellatrix đến vị trí trung tâm, ấn người cô xuống, sau đó cũng chen vào vị trí bên cạnh cô, gật đầu với thợ chụp ý bảo: “Có thể chụp được rồi.”
Tanh tách, tiếng đèn flash vang lên, hình ảnh dừng lại ở tuổi mười bảy tốt đẹp.
Máy ảnh lập tức in ra ảnh chụp.
Alina nghịch ngợm giơ số hai trên đầu Bellatrix, còn mỗi bên một cái.
Một vài nam sinh nghịch ngợm thì vẫy tay nháy mắt với máy ảnh, Roldophus vụng trộm thực hiện ý đồ muốn đến gần Bellatrix một chút, bị Rosie ở phía sau vụng trộm kéo cậu ta lại.
Máy ảnh pháp thuật thần kỳ, bắt được động tác của mỗi người, khiến giờ khắc lịch sử này trở nên vĩnh hằng.
Alina giành trước vọt lên, giơ máy ảnh lên cao, cao giọng nói: “Nhiếp ảnh gia là mình tìm, ai muốn lấy ảnh thì một đồng Galleon nha!” Tiếng hừ bất đắc dĩ của mọi người vang lên sau đó.
Chụp xong ảnh tốt nghiệp, mọi người ai nấy đều rủ rê bạn tốt của mình, tranh nhau muốn thợ chụp ảnh tiếp cho bọn họ.
Đầu tiên cùng Alina chụp vài tấm ảnh, sau đó, nhân lúc mọi người bận việc và thợ chụp không để ý, Bellatrix lén một mình rời đi xem xung quanh.
Ở trường nơi nơi đều thấy cảnh các học sinh sắp tốt nghiệp tranh thủ quãng thời gian cuối cùng này, có từ biệt, có lưu niệm, một ít nhóm sư tử ôm nhau khóc rống lên, ngay cả những chú chim ưng thường ngày vẫn luôn bình tĩnh cũng không nhịn được nghẹn ngào, khóc thút thít, nắm chặt tay nhau không muốn rời xa.
Bellatrix không khỏi nhớ đến thời điểm tốt nghiệp đời trước, vẫn là những giờ khắc chia ly khó khăn, vẫn là những lời thề mãi mãi không bỏ quên nhau, nhưng cuối cùng, bọn họ vẫn bị vận mệnh đưa đẩy, thân bất do kỷ bước trên những con đường khác nhau.
Có lẽ, đây mới là nguyên nhân trường học được gọi là tháp ngà (tháp làm bằng ngà, được ví như cái thế giới cao siêu, xa vời của những tri thức sách vở và ý nghĩ chủ quan, nơi mà trong đó người trí thức, văn nghệ sĩ náu mình, thoát li thực tế đời sống), bởi vì ở đây, mới không có phiền não, không có bất đắc dĩ, chỉ có bông hoa thanh xuân tươi đẹp nở rộ, bày ra dáng vẻ chân chính của chính mình.
Lại nhớ tới quãng thời gian tốt nghiệp đại học kiếp trước, đó là lúc cuốn tiểu thuyết ‘Harry Potter’ đang làm mưa làm gió, mà trường cô đang học, cũng chính là ngôi trường Lomonosov danh giá, nơi sở hữu tòa nhà chọc trời với phong cách kiến trúc Gothic.
Vào năm cuối, lớp cô cùng chụp ảnh tốt nghiệp tập thể, mỗi người bọn cô ai nấy đều mặc đồng phục, đứng ngay trước lầu chính, đem nón đồng phục vứt lên không trung, tuy rằng không giống như máy ảnh pháp thuật có thể lưu giữ khoảnh khắc động, nhưng sự vui vẻ đàng hoàng này, dường như tràn ra từ tấm ảnh, khiến con người ta mỗi khi nhìn đến đều không nhịn được nở nụ cười, hồi tưởng về quá khứ tốt đẹp.
Mà chủ nhiệm lúc đó, cũng phát cho mỗi bạn học một tấm ảnh, mặt sau là nét chữ tinh tế ‘Nhóm Harry Potter của ta’.
Tự hào như vậy, kiêu ngạo như vậy, không ngờ rằng có một ngày, cô lại thực sự bước vào thế giới ‘Harry Potter’ thần kì này, có được một nhân sinh khác.
Vừa đi vừa nghĩ đến xuất thần, bất tri bất giác Bellatrix đã đi một vòng Hogwarts, vừa mới đến đại sảnh đường, thanh âm hưng phấn của Andromeda đã vang lên: “Bellatrix! Bellatrix!” Bellatrix ngẩng đầu, Andromeda cách đó không xa đang vẫy tay với cô: “Bellatrix! Ở đây! Mau tới đây!”
Cười rồi lắc đầu, Bellatrix bước qua, thì ra là Ted có đem theo từ nhà một chiếc máy ảnh của Muggle, đang cùng đám Frank chụp ảnh.
Sau khi bị Andromeda lôi kéo chụp thêm mấy tấm ảnh, mọi người bắt đầu ào ào thảo luận về hướng đi tương lai.
Frank và Alice tất nhiên đã sớm gia nhập hội Thần Sáng, nhưng không ngờ là, Eden thường ngày vẫn luôn ngại ngùng cũng báo danh.
Hiện tại, ba người bọn họ đều đã thông qua vòng sơ tuyển, đang chuẩn bị tham gia công tác huấn luyện kế tiếp.
Nhà Gryffindor luôn xem làm việc ở Thần Sáng là ‘nghề nghiệp hấp dẫn đứng đầu’ của họ, đó là điều mà họ luôn lấy làm kiêu ngạo.
Thế nhưng, Frank dùng vẻ mặt tiếc nuối nhìn Ted: “Thật ra, Ted cũng rất xuất sắc, giác sư McGonagall cũng vô cùng vui mừng giúp cậu ấy đề cử, nếu cậu ấy cũng chọn gia nhập Thần Sáng thì chắc chắn đã thông qua.
Nhưng mà, cậu ấy đã từ chối lời đề nghị của giáo sư, nói là sau khi tốt nghiệp muốn đến giới Muggle học chương trình học ở đó, chuẩn bị sang năm báo thi đại học.
Trở lại