Mặc cho tình cảm tốt đẹp được hình thành qua bao năm tháng của học, nhưng đối với Hermione thì Harry vẫn chỉ là một người bạn thân hay chép bài của cô mỗi khi không làm kịp mà thôi.
Dù vậy, mỗi người đều có 3 cuộc sống, một công khai, hai thầm lặng, ba là bí mật.
Vốn Harry có một bí mật, một bí mật mà tưởng rằng chỉ có mình cậu biết, nhưng đã bị Hermione vô tình khám phá ra từ hồi năm Nhất rồi.
Bắt đầu từ một ngày đầy nắng, dưới sân vân động đang có một trận đấu tập của nhà Slytheirn. Hermione khi đó đang cùng Ron và Harry ngồi ở thư viện, vị trí của Harry vừa vặn ở bên cạnh cửa sổ lớn, chỉ cần ngồi thẳng lên một xíu là đã có thể nhìn thấy toàn bộ khung cảnh bên dưới sân tập.
Bài tập hôm đó đối với Hermione thì không khó, nhưng đối với Ron thì cứ trên trời thế nào ấy, Harry thì đã làm xong từ sớm nhờ vào năng khiếu môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, vậy nên cuối cùng chỉ có Ron là thật sự phải tập trung làm chỗ bài tập đã dồn nén 2 tuần.
Hermione mệt mỏi nhìn cậu bạn tóc đỏ mãi vẫn không chịu hiểu ra vấn đề cốt yếu, chán nản nhìn theo hướng khác để ngăn bản thân mình không nổi điên lên và bỏ về.
Cô nhàm chán nhìn sang Harry, có chút ngạc nhiên khi trông thấy nụ cười mềm mại trong vô thức của cậu.
Harry vốn rất đẹp trai, nhưng do lúc trước ăn uống không đầy đủ nên gầy lắm. Giờ đến Hogwarts rồi, vừa được ăn uống đầy đủ vừa được rèn luyện thể thao hằng ngày, cậu nhóc cũng như được lột xác, khác hẳn cái thuở đầu năm.
Bình thường thiếu niên cũng rất hay cười, chỉ là nụ cười này thì khác hẳn.
Giống như bầy ong nhìn thấy hoa thơm, hay như sự hạnh phúc của Hermione khi trông thấy bài kiểm tra được điểm O vậy, Harry lúc này trông rất ngọt ngào, nụ cười ấm áp như mặt trời rực rỡ.
Harry đang ngồi ngược hướng với cô, vậy nên Hermione không thể biết được cậu đang nhìn gì. Nhưng dường như cậu rất yêu thích thứ đó, vì Hermione đã trông thấy cậu động bút vẽ vời.
Dựa theo nét vẽ, hình như là một người nào đó.
Hermione biết Harry vẽ rất đẹp, nhưng lại hiếm khi thấy cậu nghiêm túc vẽ gì đó, bình thường cũng chỉ tùy ý vẽ mấy tên người que mà thôi.
Những hôm học tập ở thư viện sau đó, Hermione vẫn thấy Harry chỉ toàn tâm toàn ý hoàn thiện bức tranh dang dở của mình mà mặc kệ tất cả chỗ bài tập cần phải hoàn thành. Có đôi lần cô thử nhìn trộm, xong Harry đã rất nhanh giấu đi, quyển sổ tay đó luôn được cậu mang theo bên mình, thành ra Hermione cũng không tìm được cơ hội xem thử.
Tình cờ làm sao, một hôm trời mưa, đám nhà Slytherin không còn chơi ở sân nữa mà di chuyển vào thư viện trú ẩn. Mặc dù bình thường tụi nó rất ồn ào, xong do quy định nghiêm ngặt của cô Prince, đến cả tên thiếu gia Malfoy cũng không dám cậy mạnh trong này.
Hermione vẫn như cũ đọc sách, trong khi Ron thì điên cuồng chép bài của cô, còn Harry thì vẫn tập trung vào bức tranh của mình.
Hôm nay Harry không còn vẽ nữa, cậu chuyển hẳn sang phần tô màu. Do chiếc bút trên tay là bút phép thuật có thể tùy ý đổi màu theo ý người sử dụng, bề ngoài lại chỉ giống như một cây bút bình thường, vậy nên không ai trong thư viện chú ý đến việc Cứu Thế Chủ lừng danh thay