Chuyện Thân Giang Kiệt giao lại việc trưng binh cho La Thái Hầu đồn đãi khắp hậu cung, tiền triều. La Thái Hầu lại như hổ thêm cánh, củng cố được không ít nhân mạch trong triều. Mà ở hậu cung, Thôi Thái hậu đối với hành động khó hiểu của Thân Giang Kiệt cũng không hề dễ chịu, nếu không muốn nói là bất mãn.
Thân Giang Kiệt đột nhiên giao lại quyền trưng binh cho La Thái Hầu, khiến cho những kẻ dựa dẫm uy quyền của Mậu gia trở nên vô cùng đắc ý, trong đó có Mậu Thúy Hà. Nàng ta gần đây không biết vì sao lại thường xuyên tìm đến chỗ Hách Đằng than vãn chuyện trong cung, khiến cho y lòng như lửa đốt, vì Vương Chi Lăng mà lo lắng không yên.
Trái lại, lẽ ra Vương Chi Lăng nên là người nên bất mãn nhất với quyết định đột ngột của Thân Giang Kiệt, thì nàng lại bình chân như vại, dửng dưng như không có chuyện gì. Thân Giang Kiệt suy tính điều gì, nàng không thể hiểu rõ, nhưng nàng tin chắc phụ thân nàng trong sạch, Thân Giang Kiệt dù tính tình nóng lạnh bất thường nhưng không phải là một quân vương ngu muội. Huống hồ, Vương gia và Thôi gia đang ở cùng một chiếc thuyền, mà chiến thuyền đó lại do chính mẫu tử Thân Giang Kiệt lèo lái.
Mấy hôm nay Vương Chi Lăng vì chuyện phụ thân nàng dính dáng đến ngân sách trưng binh mà không ngừng nhốt mình ở Chiêu Dương cung, tránh ra ngoài lại thêm lời dị nghị, cũng là để đối lấy cái danh “công tư phân minh” cho Thân Giang Kiệt. Thôi Thái hậu là người hiểu rõ suy nghĩ của Vương Chi Lăng, hơn nữa, nàng đã đem cái hộp chứa tấm vải lụa và trâm bích tỷ kia đến nhờ cậy bà, bà có thể đứng ngoài cuộc được sao?
Sáng hôm đó, mượn cớ đến thăm Thân Giang Kiệt đang cảm mạo, Thôi Thái hậu cầm theo chiếc hộp kia đến Thái Hòa điện. Thân Giang Kiệt đúng là có chút cảm mạo, nghe tin dưỡng mẫu đến thăm hỏi thì liền chỉnh trang y phục mà nghênh đón.
- Mẫu hậu đến thăm nhi thần, nhi thần thực sự rất vui.
Thân Giang Kiệt đỡ tay Thôi Thái hậu, thân thiết dìu bà vào trong tẩm điện. Thôi Thái hậu quan sát sắc mặt Thân Giang Kiệt một lúc rồi lại lắc đầu, dịu giọng nói:
- Con là Hoàng đế, phải luôn chú trọng long thể, cần lao thì tốt, nhưng cũng phải để ý sức khỏe của chính mình. Nếu đám nô tài, cung nữ hầu hạ sơ suất thì cứ thẳng tay trừng phạt.
Thân Giang Kiệt cười cười, tự tay rót trà cho Thôi Thái hậu rồi nói:
- Cũng không nghiêm trọng đến mức đó đâu Mẫu hậu à. Nhi thần đang tuổi thanh niên, chút cảm mạo này có là gì. Quân cơ khẩn cấp, chính sự mới là trọng yếu.
Nhắc đến quân cơ, Thôi Thái hậu liền nghĩ đến sự việc liên quan đến Vương Tể tướng, trong lòng lại thầm khen Vương Chi Lăng thông minh cơ trí, lại rất biết tận dụng thời thế. Vương Tể tướng cùng đám ngôn quan Thôi gia vẫn luôn phò tá đắc lực cho Thân Giang Kiệt trong chuyện trưng binh. Giờ mọi chuyện lại nằm trong ám toán của kẻ khác, Thôi gia muốn rút chân ra chỉ sợ là càng lúc càng khó. Vương Chi Lăng thấy phe cánh Thôi gia không đứng về phía phụ thân mình, nhân ngay lúc này đến cầu cạnh Thái hậu, nói trắng ra chính là đe dọa, uy hiếp bà, để chính mình không mắc tội hậu cung can chính, mà chứng cứ kia cũng được dâng lên trước mặt Thân Giang Kiệt. Thôi Thái hậu thầm thở dài trong lòng, nữ nhân này đâu có đơn giản, mềm yếu và dễ bị người ta điều khiến như bà vẫn nghĩ?
Thôi Thái hậu thở hắt ra một hơi, phất tay ra lệnh cho Cao ma ma đem chiếc hộp kia lên. Thân Giang Kiệt nhìn chăm chăm chiếc hộp một hồi, cảm thấy có chút khó hiểu.
Thôi Thái hậu mở chiếc hộp ra, đưa đến trước mặt Thân Giang Kiệt. Hắn tò mò hỏi:
- Mẫu hậu, người đem lụa Lương Quốc tiến cống đến cho nhi thần để làm gì?
Thôi Thái hậu cười cười, vừa cầm tấm lụa lên, vừa lấy ra cây trâm bích tỷ đưa cho Thân Giang Kiệt rồi nói:
- Hoàng đế có trí nhớ tốt thật, vẫn nhớ đây là lụa Lương Quốc tiến cống vào năm ngoái, ban tặng cho mệnh phụ phu nhân cũng nữ quyến trong cung. Hoàng đế xem xem, cây trâm bích tỷ này chính là quà mà ai gia ban tặng cho các mệnh phụ phu nhân.
Thân Giang Kiệt nghe Thôi Thái hậu nói một hồi, trong lòng hắn vẫn có chút mờ mịt. Hắn nhìn cây trâm hình hoa mai tinh xảo kia một hồi rồi, lắc đầu hỏi:
- Mẫu hậu, nhi thần ngu muội, vẫn chưa hiểu ý mẫu hậu.
Thôi Thái hậu thu lại trâm hoa mai bằng ngọc bích tỷ cùng tấm vải lụa tiến cống kia, trầm giọng nói với Thân Giang Kiệt:
- Hoàng đế có điều không nhớ, trâm hoa mai và lụa tiến cống chỉ ban tặng cho tam phẩm mệnh phụ phu nhân trở lên. Mà lụa tiến cống và trâm hình hoa mai này do chính tay ai gia ban cho tam phẩm mệnh phụ phu nhân của Đại lý tự Tạ Doanh. Cách đây vài hôm, nó vừa vặn lại được tặng cho phu nhân của tứ phẩm Thông chính sứ Quách Kính Minh.
Thân Giang Kiệt mở to mắt sửng sốt nhìn Thái hậu một lúc, rồi lại cúi đầu trầm ngâm nhìn chiếc trâm trên tay bà. Trong mắt hắn bất chợt