Hậu Cung Của Ta Cân Cả Thế Giới Ở Mạt Thế

Thì Ra Đơn Giản Hơn Mình Nghĩ


trước sau

Cảm giác nguy cơ tử vong kéo vang.

Một thương vội vã chưa kịp tụ lực vung ra phía sau ngay khi xoay người bởi hắn đã cảm nhận được kình phong tới gầm.

Cmn hóa ra là con chó chết thủ lĩnh zombie biết nói. Hóa ra nó đang núp trong đám zombie đợi hắn sơ hở.

Một quyền của nó va vào trường thương của hắn, do chưa kịp tụ lực làm lực đạo vung ra không đủ, lực phản chấn từ cú đấm thông qua trường thương tác động lên hắn làm cho hắn bay ra ngoài nhưng không có thương tổn.

May mắn bản năng chiến đấu của hắn rất nhạy cảm với nguy hiểm không thứ này đã thành công ám toán hắn rồi.

Hắn còn chưa kịp thở ra một hơi đâu, đã thấy trên đầu có một bóng đen lao tới rồi làm hắn phải vội vàng tránh né.

Không chỉ ở đó, liên tiếp là những con chó zombie đột nhiên lao tới phương hướng tránh né của hắn, hắn quét ngang 2 thương liên túc nhưng vẫn bị một con chó zombie cắn vào chân và một con cắn vào tay.

Hàm răng sắc bén của chúng để lại cả một hàm răng trên tay và chân hắn.

Nhanh chóng đưa tay còn lại tới đập nát đầu chúng trong khi tránh né những con chó zombie khác lao tới.

Cmn, hổ lạc đồng bằng bị chó khinh, hổ không gầm thì chó tưởng rừng vô chủ.

Hoàng Thiên lại thôi thúc thêm linh khí trong cơ thể khiến lực lượng của hắn lật ra gấp 4 lần.

Còn chưa kịp trở mình xử lý mấy con chó zombie cắn càn kia thì xung quanh hắn lại có mấy con 3 đầu lao tới cào hắn.

Phong Vân thương liên tiếp 3 kích đâm ra, cơ hồ nhanh tới cực hạn, phát huy gần như tối đa chiều dài của trường thương.

Tam kích này xuyên thủng cả 3 đầu của mục tiêu trong chớp mắt.

Tình huống lập tức phá cục ngay khi hắn đâm ra tam kích đó. Hắn đã có đường lui an toàn hơn, không phải bị bị động chịu đòn nữa.

Cmn, muốn dùng chiến thuật của lão tử: ép đối thủ rơi vào thế hạ phong đến chết sao, kiếp sau học tiếp nhá. Hoàng Thiên thầm nghĩ.

Không dừng ở đó, liên tục Bá Vương thương quét ngang để lấy không gian di chuyển. Rồi hắn lại thu thương thi triển ra 6 cước Bát Bộ Càn Thiên, 5 cước đá chết 5 con loại P gần con zombie thủ lĩnh kia rồi cước thứ 6 hắn định tặng cho con zombie thủ lĩnh biết nói kia nhưng cmn, nó đã trốn sau mấy con loại P rồi.

Thứ này xem ra càng ngày càng thông minh rồi.

Cước thứ 6 của hắn đạp chết 1 con loại P trước mặt con zombie thủ lĩnh biết nói kia, rồi trực tiếp lấy xác của nó làm điểm tựa bước ra bước thứ 7.

- Đệ Thất Cước.

Trong đường bay đến, hắn còn xoay thêm một vòng để tụ thêm lực đạo vào chân và đá ra. Trước khi cước thứ 7 trúng vào người nó hắn còn thấy sự sợ hãi trên khuôn mặt trắng bệch kia như muốn nói: Cmn không phải ngươi chỉ có thể liên tiếp đá 6 lần sao.

Một cước này tuy rất mạnh nhưng cũng chỉ khiến nó nát hai tay đưa lên đỡ mà thôi. Dù sao thể phách của nó cũng rất mạnh.

Hắn đáp xuống trên xác con zombie loại P kia.

Nếu là cước thứ 8 thì có lẽ có thể, nhưng chỉ là có thể mà thôi.

Hắn cũng không muốn mạo hiểm bước ra bước thứ 8, cơ bản là ở trong cái biển zombie này nếu hắn không có tốc độ cơ động cao thì cũng sẽ bị số lượng đè chết chất lượng thôi.

Vết thương do mấy con loại S và chó biến dị bây giờ đã đóng vảy và không chảy máu nữa. Trạng thái của hắn tuy không phải là tốt nhất nhưng cũng thoải mái để tiếp tục.

Con zombie thủ lĩnh biết nói kia mượn nhờ lực phản chấn sau khi bị trọng thương lại trốn vào trong biển zombie, không để cho hắn cơ hội tiếp tục truy sát nó luôn. Thứ này lủi nhanh quá.

Cứ tiếp tục như này cũng không phải cách. Xem ra phải nghĩ kế hoạch kỹ càng hơn nữa. Thứ này có vẻ khoai hơn hắn nghĩ nhiều lắm.

- Họa Y mở cổng không gian, tôi biết cô đang nhìn rồi.

Hắn vừa nói vừa tranh thủ giết mấy con loại P đang lao tới.

Ngay sau đó 1 cánh cổng không gian xuất hiện trước mặt và trong đó là Họa Y đang đứng nhìn hắn đầy lo lắng.

Cách cửa vừa đóng sau khi hắn đi qua nàng liền tới gần xem xét hắn kĩ hơn.

- Làm sao lo lăng cho ta à?

- Ai … ai … ai thèm, hư … mà anh không đau thật à, bị chúng cào liệu có bị lây nhiễm không.

Cmn hắn thật muốn cười quá, câu trước nói 1 đằng câu sau nói 1 lẻo, nữ nhân này gọi là ngạo kiều hay là ngốc đây.

- Không sao cả, tôi tự biết mà.

Hoàng Thiên ngồi xuống một lát.

Hắn nghĩ rằng đầu tiên hắn cần hùng hùng hổ hổ một chút sau đó giả vờ dần yếu thế dần, giống 1 tiếng trống thì thịnh, 2 tiếng thì suy, 3 tiếng thì kiệt vậy. Nhưng không được suy quá nhanh phải từ từ, chắc là khoảng 30 phút đến 1 tiếng chăng, không
có lẽ dài hơn một chút.

Rồi sau đó giả vờ như kiệt lực, bắt đầu tháo chạy, sau đó bla bla bla,……

Rồi sau đó giả vờ bị cho chúng kiến hắn bị thương rồi bla bla bla,… …

Hắn nghĩ một thôi một hồi đủ các kế sách đủ các loại phương án dự phòng.

- Được rồi khá là ổn rồi, kết thúc nốt nào.

Hắn nghĩ trước tiên giết con thủ lĩnh kia rồi lũ còn lại sẽ dễ dàng hơn.

Chính vì thế hắn mới luôn nhằm vào con zombie thủ lĩnh biết nói trước, cả trọng tâm kế hoạch của hắn đều xoay quanh nó.

- Họa Y, mở cổng đi.

- Anh … anh không nghỉ ngơi thêm chút nữa đi.

- Không cần đâu, tôi tự biết mà.

Họa Y mở cổng ra, hắn liền bước tới, lần này hắn cần chủ động hơn.

- Anh … nếu … nếu anh mà chết thì tôi … tôi không phải là nữ nhân của anh nữa.

Họa Y nói vọng lại qua cánh cổng đang nhỏ dần.

Hắn không kịp vui sướng vì câu quan tâm của nàng vì niềm vui lớn hơn đang ở trước mắt.

Cmn nàng random lần này cũng quá ăn may đi, thế mà hắn nghe thấy ngay giọng của con zombie thủ lĩnh biết nói đang kêu than giận dữ, dựa theo độ lớn âm thanh thì không xa lắm, đã thế vị trí cánh cổng lại khuất sau 1 con loại P khiến không có thứ gì để ý, zombie thường xung quanh con loại P này thì quá ngu để phán đoán, hắn vừa ngó ra thì thấy ngay con zombie thủ lĩnh biết nói kia.

Bọn chúng vừa mới cảm nhận được khí tức nhân loại thì thân ảnh của hắn lóe lên, trong tích tắc đã tới trước mặt tên zombie thủ lĩnh biết nói kia rồi.

- Truy hồn đoạt mệnh thươnggggggg!!!!

Tiếng hét hưng phấn mới đến chứ ‘’Truy’’ thì thương ảnh đã xuyên qua đầu con zombie thủ lĩnh biết nói làm hắn cảm giác mình hơi lố, như thằng ngáo đá vậy.

- Thì ra đơn giản hơn mình nghĩ.

Hoàng Thiên phát biểu não tàn một câu. Cmn nó chứ lão tử tân tân khổ khổ nghĩ kế rụng mất mấy sợi tóc cuối cùng nó lãng xẹt à.

Mà thôi không sao game dễ cho đỡ mất thời gian.

Con zombie thủ lĩnh biết nói kia chết cũng không biết tại sao chết.

Nó vừa mới bỏ đề phòng thả lỏng một hơi, còn đang tính kế với lũ loại I để làm sao để giết được tên nhân loại đáng ghét suýt giết chết nó đây.

Cmn thế qué nào tự nhiên xuất hiện rồi!!!

Hoàng Thiên không nói nhảm nữa lập tức vung ra 3 kích Phong Vân thương xuyên qua 3 đầu con zombie loại I, 2 con còn lại thông minh hơn đã lùi ra sau rồi.

Tràng cảnh bắt đầu trở lên hỗn loạn khi mà một đống zombie bạo loạn vì không có kẻ điều khiển và lũ loại P cùng loại S điên cuồng công kích hắn.

Loại P ngu quả nhiên danh bất hư truyền, một nện của nó đã không trúng hắn thì thôi, giờ còn đập chết thêm 1-2 con loại S nữa.

Quần nhau loạn 1 lúc thì lũ loại S cũng không giám vào nữa.

Hắn lợi dụng tốc độ và sự linh hoạt liên tục du tẩu trong đám zombie như u linh, như cá gặp nước, cơ bản là không có tí trở ngại nào cả.

Mấy con loại S, tiện tay nhất kích, mấy con loại P, chờ tí nữa rồi đánh, mấy con ba đầu thì khá khoai, chúng vừa nhanh vừa thông minh vừa khỏe nữa. Nhờ có sự may mắn của nụ hôn mà Họa Y tặng cho, hắn vừa ra trận liền xử lý gần như toàn bộ kẻ chỉ huy của lũ zombie này, đơn giản đến mức không thể nào mà tưởng tượng ra được.

Rồi sau vài lần 2 con loại I còn lại hò hét lên muốn kiểm soát thì đã bị hắn phát hiện và kết liễu, lúc này, lũ zombie mới tán loạn một cách kinh khủng. Chúng dần tản ra rồi đi linh tinh khắp nơi. Chỉ có mấy con biến dị là vẫn lao tới tấn công hắn bởi trong mắt chúng hắn chẳng khác nào một miếng thịt béo bở.

Bởi vì vừa đột phá một lần, thể chất lực lượng tốc độ của hắn ít nhất lại gấp hơn 2 lần. Bây giờ hắn có thể nhẹ nhõm xử lý lũ zombie này khi thôi thúc linh khí tăng gấp 4 lần lực lương và tốc độ.

Truyện convert hay : Trở Về 60: Làm Ruộng Làm Giàu Dưỡng Nhãi Con

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện