Hoàng hậu đang dặn dò Tố Tâm thì lại nghe âm thanh của thái giám bên ngoài truyền đến: “Tuệ quý phi đến”
Hoàng hậu gật đầu một cái: “Truyền đi”.
Chỉ thấy một thân hình nhẹ nhàng chuyển động, một tiểu mỹ nhân đi vào, Tố Tâm đã quỳ gối xuống trước: “Tuệ quý phi vạn phúc kim an”.
Tuệ quý phi vội cười nói: “Mau đứng lên đi.
Hằng ngày đều gặp, không cần nhiều quy tắc như vậy”.
Thị nữ Mạt Tâm giúp nàng cởi áo choàng ra, Tuệ quý phi mới nhẹ nhàng thỉnh an: “Thần thiếp thỉnh an Hoàng hậu nương nương, nương nương vạn phúc kim an”.
Hoàng hậu cười nói: “Ban tọa.
Bổn cung cũng sẽ dùng câu nói kia của muội… Hằng ngày đều gặp, không cần nhiều quy tắc như vậy”.
Tuệ quý phi cảm tạ ân điển, nhẹ nhàng ngồi xuống, vừa cười vừa nói: “Thần thiếp mới ngủ trưa dậy, nghĩ không có chuyện gì nên mới đến đây cùng trò chuyện với nương nương, thần thiếp không quấy nhiễu nương nương chứ?”
Hoàng hậu cười nói: “Đang nhắc đến muội thì muội liền đến”.
Nàng nhìn Tuệ quý phi, thời tiết tuy lạnh nhưng Tuệ quý phi sớm thay một bộ màu hồng phấn dày, dùng cẩm bảo Lan Quế tề phương mà may thành.
Tuệ quý phi hiếu kì: “Hoàng hậu đang nói gì về thần thiếp vậy?”
Hoàng hậu thấy Tố Tâm dâng trà bánh lên, liền nói: “Nói là vừa có mấy đợt tuyết lạnh rơi, muội là người sợ lạnh nhất.
Quả nhiên liền thấy muội, nhìn thấy xiêm y phong mao của muội thì thật là tốt”.
Tuệ quý phi cầm trong tay một lò sưởi nhỏ, một khắc cũng không chịu buông tay: “Hoàng hậu nương nương luôn hiểu rõ thần thiếp, luôn biết khí huyết thần thiếp hư hàn cho nên mỗi lần mùa đông đến đều cảm thấy lạnh không thể chịu nỗi”.
Mạt Tâm cười nói: “Hoàng hậu nương nương không biết đâu.
Tuy mới chỉ có tháng Mười một mà tiểu chủ chúng nô tỳ đã cảm thấy lạnh đến mức không chịu được nổi, suốt ngày cầm theo lò sưởi tay, lò sưởi chân cũng mang theo, không một khắc rời xa”.
Hoàng hậu thở dài nói: “Muội tuổi còn trẻ nhưng cũng nên bảo dưỡng cho tốt vào.
Nay mặc dù không còn ở Vương phủ nhưng cũng đừng ỷ lại vào thái y.
Muội nghĩ xem, nếu bảo dưỡng tốt thì cũng giống như Thuần