Trong chốn hậu cung, nữ nhân ân sủng thất sủng cũng như nước thủy triều tiến lui, chỉ có hài tử mới là điều duy nhất có thể trông cậy vào khi mất đi hồng nhan.
Trải qua bao nhiêu âm mưu, nàng nguyện ý ngồi trên phượng vị nhưng dưới gối lại không con, ngày ngày trôi qua như ngồi trên đống lửa.
Đám tần phi cười nhạo nàng, Hoàng Thái hậu nhiều lần răn dạy, nàng phải âm thầm chịu đựng cũng chỉ vì hắn đã hứa hẹn lâu dài trong cuộc đời này!
Nhưng bậc đế vương có bao nhiêu chân ái thật tâm? Nhìn đám lửa của Thư phi, nhìn chén thuốc của Mai tần…
Cuộc đời này đều khó có nhất ý chân tâm.
Giam cầm trong cung tường tầng tầng, năm tháng vắng lặng vô hạn, đấu đá không ngừng.
Tâm cơ sâu nặng của Gia quý phi, tiểu lý tàng đao* của Lệnh phi, các nàng sẽ tạo nên sóng gió thế nào?
Tâm cơ sâu nặng bày mưa nghĩ kế mấy năm của Gia quý phi,