Chương 1089
Bùm!
Thời không trong bán kính nghìn trượng vỡ vụn, còn thời không ngoài nghìn trượng tách lìa, hơn nữa còn tràn ra xung quanh bằng tốc độ kinh khủng.
Thấy vậy, mấy người Liên Song trở nên nghiêm nghị hơn bao giờ hết.
Thật đáng sợ!
Diệp Quân cũng hơi bất ngờ, sau khi Hám Tông dung hợp với Bất Khuất Cốt, đã xảy ra biến hóa kinh thiên động địa.
Hám Vân bỗng bật cười lớn, tiếng cười vang như sấm rền, chấn động cả bầu trời.
Từ nay trở đi, Hám tộc sẽ trỗi dậy.
Những cường giả còn lại của Hám tộc đều vô cùng phấn khích, Hám Tông vốn là thiên tài hiếm có của Hám tộc, bây giờ lại có được Bất Khuất Cốt. Từ nay về sau, trong Thiên Bộ Giới, Hám Tông chắc chắn sẽ vô địch, không chỉ Thiên Bộ Giới, mà ngay cả trong chư thiên vạn giới cũng thuộc thế lực siêu cấp.
Hám Tông đi tới trước mặt đám người Diệp Quân, cậu ta nhìn Diệp Quân, cười nói: “Đại ca!”
Đại ca!
Nghe Hám Tông nói vậy, đám cường giả Hám tộc đều sững sờ.
Gọi đại ca?
Nghe vậy, Diệp Quân nở nụ cười.
Ông lão áo đen của Hám tộc trầm giọng nói: “Hám Tông, ngươi gọi hắn là đại ca sao?”
Hám Tông gật đầu: “Ta coi người này là đại ca của mình”.
Đại ca!
Nghe vậy, ông lão áo đen sa sầm mặt mày nói: “Hám Tông, tại sao ngươi muốn nhận hắn làm đại ca?”
Hám Tông nhíu mày: “Đại trưởng lão, có vấn đề gì sao?”
Ông lão áo đen lạnh lùng nói: “Hám Tông, con đường võ đạo
Nói xong, ông ta lạnh lùng nhìn Diệp Quân.
Lời này rõ ràng là nói cho Diệp Quân nghe.
Đám cường giả Hám tộc cũng lần lượt gật đầu.
Làm đại ca của Hám Tông?
Sao có thể như vậy được?
Hám Tông tức giận nói: “Đại trưởng lão, đây là chuyện của ta…”
Đại trưởng lão cắt lời Hám Tông: “Hám Tông, ngươi còn quá trẻ! Có một số người muốn lợi dụng ngươi!”
Ông ta nhìn Diệp Quân: “Hám Tông có được Bất Khuất Cốt, tiền đồ vô hạn, ngươi có tư cách gì làm đại ca của cậu ta?”
Một vị trưởng lão cũng tức giận nói: “Bảo thiếu tộc trưởng của bọn ta làm tiểu đệ của ngươi ư? Ngươi là cái thá gì chứ?
Những cường giả Hám tộc khác cũng trừng mắt nhìn Diệp Quân, dám để thiếu tộc trưởng của họ làm tiểu đệ!
Thật to gan!
Hám Vân nhìn Diệp Quân, không dám lên tiếng ngăn cản.