Chương 1137
Diệp Quân cất kiếm, bước về phía trước.
Đi trên cầu Tinh Hà, Diệp Quân ngẩn đầu nhìn nơi tận cùng tinh hà. Hắn bỗng nhớ lại câu nói trước đây của Tháp gia.
Cô cô váy trắng có thể giết nghìn tỷ Thần Đế!
Có khi nào là Tháp gia nói thật không?
Giết nghìn tỷ Thần Đế?
Diệp Quân nheo mắt lại, nói cách khác, trước mặt cô cô váy trắng, Thần Đế chỉ như con sâu cái kiến.
Thần Đế chỉ như con sâu cái kiến!
Sau một hồi trầm tư, Diệp Quân bỗng mỉm cười.
Tiểu Tháp hơi hoảng: “Ngươi cười gì?”
Diệp Quân khẽ nói: “Tháp gia, cảm ơn!”
Tiểu Tháp ngờ vực: “Cảm ơn gì?”
Diệp Quân đáp: “Tháp gia, ngươi yên tâm, dù ta đi trên con đường kiếm đạo vô địch, nhưng điều này không có nghĩa là chỉ được có một mình ta vô địch trên cõi đời này. Ta có thể vô địch, người khác cũng có thể vô địch, thế nên ngươi không cần phải lo lắng việc cô cô váy trắng quá mạnh sẽ phá hủy đạo tâm của ta”.
Tiểu Tháp im lặng.
Diệp Quân chân thành nói: “Hơn nữa, bây giờ ta sẽ không so sánh bản thân với cha ta và cô cô váy trắng đâu, cũng không thể so sánh khập khiễng vậy được, nếu ta lấy bản thân ra so sánh với bọn họ chẳng phải tự rước khổ vào thân hay sao. Những người ta nên so sánh lúc này là những thiên tài trẻ cùng thời đại với ta!”
Tiểu Tháp cười nói: “Ngươi nghĩ được vậy là một điều rất đáng mừng!”
Diệp Quân: “Thế sau này ta có thể gọi cô cô váy trắng ra đánh nhau giúp ta không?”
Tiểu Tháp:
Diệp Quân cười ha ha: “Tháp gia, ta không phải là người cổ hủ, ta cố gắng tu luyện như vậy là mong muốn có được công bằng. Nếu bây giờ Chấp Kiếm Nhân của thần linh tới giết ta thì chắc chắn ta sẽ không đánh lại, vào lúc đó ta phải gọi người tới giúp. Đến lúc đó rồi mà không gọi người tới giúp thì ta chính là một thằng ngốc!”
Tiểu Tháp cười nói: “Nếu là lúc đó thì có thể!”
Diệp Quân mỉm cười, hắn đi về phía cuối tinh hà.
Nếu được, tự dựa vào bản thân mình vẫn tốt hơn.
Thế nên, cố gắng đi!
Diệp Quân bước nhanh hơn.
Rất nhanh, Diệp Quân đã đi qua cầu Tinh Hà kia. Phía cuối cầu Tinh Hà có một lôi đài tinh không cực lớn, dài rộng chừng trăm vạn trượng, rất hoành tráng. Bên rìa lôi đài có mười pho tượng cao trăm trượng đứng sừng sững.
Tám nam hai nữ!
Diệp Quân nhìn mười pho tượng kia, hắn biết, đây chính là mười yêu nghiệt siêu cấp trên bảng Chư Thiên!
Mười người yêu nghiệt nhất trong thế hệ trẻ của chư thiên vạn giới!
Chắc chắn chất lượng của mười người này rất cao!
Ánh mắt Diệp Quân lóe lên sự hưng phấn, hắn khẽ nhún người, lập tức xuất hiện ở giữa lôi đài kia.