Hậu Duệ Kiếm Thần

Diệp Quan Chỉ!


trước sau

Nói thật là Diệp Quân thấy hơi bất ngờ!

Hình như vị tiên tổ của tộc Thần Qua trước mặt hắn khá dễ nói chuyện!

Hơn nữa, dường như người này... rất tốt!

Khiến hắn thấy hơi ngại!

Tuy hơi hoang đường nhưng đây chính là cảm giác của hắn lúc này!

Rõ ràng là tộc Thần Qua muốn giết chết mình cơ mà!

Diệp Quân thấy hơi loạn não rồi!

Tiểu Tháp đứng bên cạnh cứ lắc đầu mãi!

Nó biết chắc chắn thằng nhóc lương thiện này sẽ không đấu lại người phụ nữ này đâu. Lúc này nó bỗng thấy hình như tiểu chủ trước đây cũng tốt lắm, ít nhất sẽ không bị người khác lừa gạt. Đương nhiên, nếu để nó chọn, nó vẫn chọn đi theo thằng nhóc này!

Lúc tiểu chủ trước đây lừa gạt người khác thì không còn giống con người nữa cơ!

Lúc này, Ly Qua bỗng nói: "Cậu nhóc, ta sắp đi rồi!"

Diệp Quân khẽ gật đầu.

Vừa nãy hắn nhắc đến yêu cầu ơn nghĩa này cũng là có nguyên do.

Tiểu Ca!

Hắn muốn tới đế tộc Bất Tử một chuyến để mượn kiếm, nếu tất cả thuận lợi thì tốt, nhưng nếu không, mình cũng còn có một con át chủ bài.

Chuyện lần này khiến hắn hiểu ra một đạo lý!

Lúc đánh nhau, người đông một chút vẫn tốt hơn!

Ly Qua khẽ cười, sau đó nhìn Tiểu Tháp: "Tháp gia, trước đây tộc ta có chỗ mạo phạm, mong hãy rộng lượng bỏ qua".

Tiểu Tháp phất tay: "Thôi bỏ đi!"

Người nhà này đều thích mềm không thích cứng.

Ly Qua gật đầu rồi nói: "Tháp gia, sau này có duyên gặp lại!"

Nói rồi, bà ta hoá thành một làn khói xanh biến mất, nhưng lúc bà ta biến mất, một quyển trục bỗng xuất hiện rồi bay về hướng Thần Qua Giới.

Sau khi Ly Qua biến mất, Diệp Quân khẽ nói: "Tháp gia, vì sao bà ấy lại phải giết những cường giả của tộc Thần Qua?"

Tiểu Tháp bình tĩnh đáp: "Giữ thể diện!"

Diệp Quân nhìn Tiểu Tháp, không hiểu: "Giữ thể diện sao?"

Tiểu Tháp gật đầu: "Nếu bà ta không giữ thể diện cho mình thì sẽ có người khác giúp bà ta giữ thể diện!"

Diệp Quân nhìn Tiểu Tháp, Tháp gia này có chuyện gì đó giấu mình!

Diệp Quân lắc đầu, thôi không suy nghĩ nữa, sau đó nhìn Diệp Khải: "Diệp Khải đệ, tất cả tài sản ở đây chúng ta chia làm ba, một phần cho nhà họ Diệp, hai phần còn lại huynh đệ ta chia đều! Đệ thấy sao?"

Chia tài sản trước đã!

Diệp Khải cười đáp: "Được!"

Diệp Quân gật đầu: "Thế đệ đi cứu mấy người tộc trưởng đi!"

Vừa nãy Tháp gia nói cho hắn biết, đám người Diệp Tiêu vẫn còn sống!

Vì đám Ngao Thiên bắt bọn họ tới đây chính là để dụ Diệp Quân hắn tới, thế nên vẫn chưa giết mấy người Diệp Tiêu!

Diệp Khải khẽ gật đầu, sau đó hoá thành một đạo kim quang biến mất ở phía xa.

Diệp Quân thì nằm xuống, từ từ nhắm hai mắt lại!

Hắn khó chịu quá!

Vì lúc trước bị ngọn Long Hoả kia thiêu đốt nên bây giờ da dẻ toàn thân hắn đều đã bị bỏng, máu thịt lẫn lộn, trông cực kỳ thảm!

Lúc này, hai bóng người bỗng xông tới!

Người tới chính là Đạo hoà thượng và Nam Lăng Nhất Nhất!

Vốn dĩ lúc hai người biết được tin Diệp Quân đến Chân Long Giới thì cũng đã đến đây, nhưng Chân Long Giới đã đóng giới nên họ không thể vào được, vẫn luôn bị cản ở bên ngoài!

Mà bây giờ, tộc Chân Long bị diệt tộc, kết giới cũng tự động phá giải!

Lúc nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Diệp Quân, ánh mắt Đạo hoà thượng loé lên một tia lạnh lẽo, nhưng một giây sau đó, ông ấy ngơ ra tại chỗ!

Vì ông ấy nhìn xác Chân Long đầy mặt đất!

Tộc Chân Long bị diệt tộc rồi sao?

Đạo hoà thượng nhìn cảnh tượng trước mắt mà đầu óc trống rỗng như bị sét đánh!

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng biến thành một đạo kim quang chui vào trong cơ thể Diệp Quân!

Thật ra nó cũng bị thương, không thể cứ ở bên ngoài mãi được.

Lúc này, Nam Lăng Nhất Nhất bỗng đi đến bên cạnh Diệp Quân, nhìn Diệp Quân thê thảm thế này, sắc mặt Nam Lăng Nhất Nhất chợt tái mét, cô ấy run run nói: "Diệp sư đệ, đệ..."

Diệp Quân nhếch miệng cười: "Không chết được!"

Nam Lăng Nhất Nhất lắc đầu: "Đệ xấu mất rồi!"

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

"Phì!"

Nam Lăng Nhất Nhất bật cười, cô ấy khẽ nói: "Không sao, ta cũng đâu có chê đệ!"

Diệp Quân lắc đầu cười.

Đạo hoà thượng nhìn Diệp Quân, có rất nhiều nghi vấn nhưng nhìn hắn thảm đến cỡ này nên cũng không hỏi gì!

Lúc này, Diệp Khải dẫn theo đám người Diệp Tiêu tới bên cạnh Diệp Quân.

Nhìn thấy Diệp Quân, đám người Diệp Tiêu lập tức vây lại.

Diệp Tiêu run giọng hỏi: "Tiểu Quân, không sao chứ?"

Diệp Quân khẽ cười đáp: "Vẫn ổn ạ!"

Diệp Tiêu hạ giọng

than: "Là bọn ta liên luỵ các ngươi rồi!"

Diệp Quân lắc đầu: "Tộc trưởng đừng nói vậy, là ta liên luỵ mọi người, liên lụy nhà họ Diệp!"

Diệp Tiêu lắc đầu, lại thở dài!

Lúc này, Diệp Khải bỗng nói: "Tộc Chân Long đã bị diệt, chuyện này chắc chắn sẽ kinh động đến thế lực các phương, thế nên không tiện ở nơi này lâu thêm!"

Nói rồi, y nhìn Diệp Tiêu: "Tộc trưởng, ta hộ tống mọi người về Nam Châu!"

Đương nhiên đám người Diệp Tiêu không thích hợp ở lại Trung Thổ Thần Châu, nhà họ Diệp không có chút nền móng nào ở đây cả, hoàn toàn không phát triển được!

Diệp Tiêu do dự một lát rồi gật đầu: "Được!"

Diệp Khải đi tới trước mặt Diệp Quân, y lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Diệp Quân: "Diệp Quân ca, ta đã chia tất cả tài sản và xác Chân Long của tộc Chân Long ra làm ba phần rồi, đây là của huynh! Nhẫn không gian của đám người tộc Thần Qua để lại ta cũng chia luôn trong chiếc nhẫn không gian này rồi!"

Diệp Quân gật nhẹ đầu rồi cất nhẫn không gian đi, sau đó nói: "Mọi người cẩn thận nhé!"

Diệp Khải khẽ gật đầu, y chần chừ rồi nói: "Diệp Quân ca, có phải huynh muốn tranh số mệnh đại đạo không?"

Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy!"

Diệp Khải cười nói: "Ta cũng vậy!"

Diệp Quân mỉm cười: "Đây là chuyện tốt, đến lúc đó chúng ta có bạn đồng hành!"

Diệp Khải cười ha hả: "Đúng vậy! Diệp Quân ca, huynh dưỡng thương cho tốt, sau này còn gặp lại!"

Nói rồi, y dẫn đám người Diệp Tiêu mất hút phía chân trời.

Diệp Quân nhìn bóng lưng đám người Diệp Khải rời đi, ánh mắt phức tạp!

Giây phút tương phùng ngắn ngủi!

Đương nhiên hắn có cảm tình với nhà họ Diệp!

Lúc này, Đạo hoà thượng đứng bên cạnh bỗng lên tiếng: "Chúng ta cũng mau đi thôi! Tộc Chân Long bị diệt ở nơi này, chắc chắn đã kinh động đến các thế lực khắp nơi, nếu ta đoán không sai thì cường giả của các thế lực đó đang trên đường tới đây rồi!"

Diệp Quân khẽ gật đầu: "Đi thôi!"

Đương nhiên là bây giờ hắn không thể tự đi được, Đạo hoà thượng cầm lấy tay hắn rồi đưa cả hắn và Nam Lăng Nhất Nhất rời khỏi nơi đó.

Chẳng mấy chốc sau, trong Chân Long Giới bỗng có thêm mấy chục luồng khí tức mạnh mẽ!

Lúc nhìn thấy cảnh tộc Chân Long bị diệt tộc, chủ nhân của những luồng khí tức đó đều tỏ ra kinh hãi!

Tộc Chân Long cứ thế mà không còn nữa sao?

Rất nhanh, tin tộc Chân Long bị diệt tộc đã truyền khắp cả Trung Thổ Thần Châu.

Diệt tộc!

Là chuyện không được phép tồn trại trong Quan Huyên Pháp của thư viện Quan Huyên, nhưng thư viện Quan Huyên ở Trung Thổ Thần Châu vẫn chưa kịp triển khai điều tra thì bọn họ lại đột ngột không điều tra nữa.

Vì tổng viện thư viện Quan Huyên đã phái người tới!

Trước cửa thư viện, viện trưởng Lục Triều Văn dẫn đầu các cường giả của thư viện Quan Huyên đứng im lặng cung kính chờ đợi!

Lúc này, một cô gái bỗng xuất hiện cách đó không xa. Cô gái mặc một bộ đồ màu trắng, đeo thắt lưng tím, vòng eo thon gọn hiện rõ, tóc buộc đuôi ngựa dài đến eo, dung mạo thanh tú, ánh mắt trong veo, bước đi ung dung, khí khái bất phàm.

Trong tay cô ấy cầm một quyển sách cổ, trên sách có ba chữ lớn: Quan Huyên Pháp!

Lúc này, Lục Triều Văn bỗng cung kính hành lễ với cô gái nọ, run giọng nói: "Viện trưởng Trung Châu Lục Triều Văn bái kiến Diệp chủ tịch!"

Diệp chủ tịch!

Diệp Quan Chỉ!

Chủ tịch Văn Viện của tổng viện thư viện Quan Huyên, quyền thế... ngập trời!

Vì cô ấy có quyền điều động Quan Huyên Vệ!

Ở vũ trụ này, Quan Huyên Vệ ra mặt, ai dám không tuân theo?

Điều đáng sợ nhất là, cô ấy là đệ tử của viện chủ Văn Viện của thư viện Quan Huyên - Thư Hiền.

Cả đời Thư Hiền chỉ có hai đệ tử!

Người đầu tiên là Thanh Khưu!

Vị đó là nhân vật truyền kỳ đã vô địch một thời!

Có thể nói cô ấy và Thanh Khưu được xem như là đồng môn!

Điều đáng sợ hơn nữa là, cô gái trước mặt này chưa tròn hai mươi tuổi!

...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện