Chương 1209
Y không hiểu mô tê gì sất: “Vì sao?”
Tư Liêm cả giận: “Con đi một mình thì làm được cái quái gì? Đi cho thêm phiền à?”
Tư Thông Thiên cười cười.
Tư Liêm hạ giọng: “Dẫn họ theo, tuy ít nhưng vẫn có thể giúp con vài việc, cũng xem như cho con thêm chút mặt mũi. Bằng không một thân một mình đến đó, cho dù đại ca con có xem trọng thì người khác vẫn không xem con ra cái đinh gì”.
Tư Thông Thiên gật đầu: “Con hiểu rồi, cảm ơn cha!”
Đoạn y do dự: “Nhưng mà làm vậy chẳng phải sẽ liên lụy đến gia tộc sao?”
Tư Liêm chỉ bình tĩnh đáp: “Nếu vũ trụ Quan Huyên thắng, chúng ta vẫn là cha con”.
Tư Thông Thiên hỏi lại theo bản năng: “Lỡ thua thì sao?”
Tư Liêm: “Xin lỗi, ngươi là đứa nào?”
Tư Thông Thiên hóa thành tượng đá.
Chỉ thấy Tư Liêm phất tay: “Đi đi”.
Tư Thông Thiên im lặng một hồi rồi xoay gót đi, khi ra tới cửa thì bỗng nghe người phía sau gọi lại: “Đợi đã”.
Y quay lại, nghe được tiếng thì thầm của cha: “Nhớ sống trở về”.
Tư Thông Thiên cười đến là nhăn nhở: “Đánh được thì con sẽ nhào lên, không thì cứ dùng võ mồm mà chửi!”
Nói rồi, y và nhóm Giang Lão biến mất ở cuối chân trời.
Để lại Tư Liêm lắc đầu cười mắng: “Thằng ranh con!”
…
Ngân Hà Tông, hệ Ngân Hà.
Tại vũ trụ Quan Huyên, trừ thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các ra thì còn
Với bề dày lịch sử vô cùng lâu đời, thậm chí còn vượt qua cả thư viện.
Nhưng nó cũng là một thế lực đặc biệt, rất ít khi qua lại với thư viện Quan Huyên, cũng là thế lực duy nhất không chịu sự quản thúc của thư viện.
Trong lòng rất nhiều thành viên thư viện Quan Huyên, Ngân Hà Tông là một thứ gì đó vừa xa xưa lại bí ẩn. Một số người cấp cao hơn thì biết nơi này có quan hệ sâu sắc với nhà họ Dương.
Ngân Hà Điện.
Một cô gái ngồi trong đại điện với hàng đống hồ sơ tài liệu trải trước mặt.
Nàng mặc váy thủy mặc dài, tóc buông lơi ngang vai, dung mạo tuyệt trần, tay trái mang một chiếc vòng màu mực nước, tay phải cầm bút, đang thoăn thoắt phê duyệt trên màn hình trước mặt.
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bước vào, khẽ thi lễ rồi cất giọng nặng nề: “Dương tông chủ, vũ trụ Quan Huyên đã gặp chuyện!”
Cô gái lập tức cau mày: “Nói”.
Người đàn ông: “Chân vũ trụ đã tuyên chiến toàn diện với thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên”.
Tuyên chiến toàn diện?
Cô gái nheo mắt, đặt bút trong tay xuống, hỏi: “Thế hệ trẻ tuyên chiến?”