Chương 1292
Phải công nhận, bây giờ Trần Qua thấy thật sự sợ hãi.
Vì bọn họ đều quen biết Hạo Huyên nên biết thực lực của hắn ta đáng sợ đến nhường nào!
Thế mà hắn ta đã bị người trẻ cùng thế hệ giết!
Quá đáng sợ!
Không chỉ đám Trần Qua, đến cả Diệp Quân lúc này cũng thấy kinh ngạc, thực lực của tỷ tỷ hơi ảo nha.
Cô gái váy đỏ chậm rãi bước tới trước mặt Diệp Quân, cô ấy nhìn Diệp Quân: “Gọi tỷ!”
Diệp Quân do dự rồi gọi: “Tỷ!”
Đúng là tỷ tỷ ruột mà, gọi thì gọi thôi.
Cô gái váy đỏ khẽ gật đầu, tiện tay vứt luôn cái đầu kia sang một bên, sau đó đưa cho Diệp Quân một chiếc nhẫn không gian: “Của hắn, bây giờ, cho đệ!”
Diệp Quân cũng không khách sáo, hắn nhận nhẫn không gian: “Tỷ tỷ, tỷ tên gì vậy?”
Cô gái thản nhiên: “Gọi tỷ là được rồi, hỏi tên làm gì?”
Mặt Diệp Quân đen như đít nồi.
Cô gái lại nói: “Diệp An!”
Diệp An!
Diệp Quân khẽ gật đầu, cười nói: “An tỷ, tới Chân Thần Điện gì gì đó xem thử không?”
Diệp An nhìn Diệp Quân: “Đi!”
Tiếc chữ như vàng.
Diệp Quân cười ha hả sau đó nhìn đám Trần Qua. Trần
Rút!
Vừa dứt lời, đám Trần Qua không hề do dự, lập tức rút lui.
Thấy vậy, Diệp Quân nhíu mày.
Rút?
Đánh đến nay, hắn phát hiện tộc thần linh cũng rất kiên cường, bây giờ rút lui chắc chắn có chuyện bất thường.
Mà lúc này, Diệp An bỗng nói: “Đi thôi!”
Nói xong cô ấy hóa thành một tia huyết quang biến mất.
Diệp Quân ngơ ra rồi cũng vội theo sau!
Hai tỷ đệ muốn tới Chân Thần Điện!
Nhưng hai người họ cũng không biết Chân Thần Điện ở đâu, mặc kệ, cứ xông vào là xong!
Trên đường, Diệp Quân bỗng nói: “Tỷ, thương lượng một chuyện nhé?”
Diệp An: “Nói!”
Diệp Quân chân thành nói: “Tỷ làm viện trưởng thư viện Quan Huyên, đệ đưa Tháp gia cho tỷ, được không?”
Tiểu Tháp: “…”