Chương 1431
Tuy đôi khi cô cũng dùng những ngôn từ táo bạo một chút nhưng thực chất cũng chỉ là lời nói trên đầu môi, chưa từng được thực hành.
Nghe nói sẽ hơi đau…
Không biết rốt cuộc đau đến mức nào.
Nghĩ đến đó, chợt cô bắt đầu thấp thỏm lo lắng, thầm nhủ, có lẽ nên chuẩn bị chút thuốc chữa thương cấp Đế nhỉ.
Không biết một viên có đủ hay chưa…
Diệp Quân không biết giai nhân trước mặt mình đang nghĩ gì, nhưng nhìn gương mặt đầy thẹn thùng của Nạp Lan Ca, hắn bỗng hơi bất ngờ: “Tiểu Ca, muội đang nghĩ gì vậy?”
Nạp Lan Ca ngại ngùng trừng hắn một cái, sẵng giọng: “Liên quan gì đến huynh!”
Diệp Quân ngớ người, chẳng hiểu mô tê gì.
Còn một ngày nữa mới tới ngày thành hôn, hai người không trở về thành Hoang Cổ mà tiếp tục ở lại thư viện Quan Huyên chơi.
Vì có Tần Quan nên bọn họ không cần phải lo quản lý thư viện và Tiên Bảo Các, coi như là nghỉ phép.
Cả ngày hai người dính lấy nhau như hình với bóng, thỉnh thoảng hôn một cái, ôm một cái… đương nhiên, còn những chuyện đặc biệt thì phải làm ở những nơi đặc biệt mới được.
…
Bác Thiên Giới.
Trong một mảng hư không, Bác Thiên Đạo ngồi xếp bằng, hai tay đặt trước ngực, xung quanh ông ta tỏa ra một luồng khí tức mạnh mẽ, thời không xung quanh không thể chịu đựng nổi luồng khí tức này nên dần dần trở nên hư ảo thấu suốt.
Có mười cường giả siêu cấp đứng sau lưng Bác Thiên Đạo.
Mười vị Tuế Nguyệt Đại Đế!
Khí tức của ai cũng thâm sâu như biển, vô cùng khiếp người.
Mà sau lưng mười vị Tuế Nguyệt Đại Đế còn có cường giả của tộc Bác Thiên, những cường giả
Đúng lúc này, Bác Thiên Đạo chậm rãi mở mắt ra, chớp mắt, thời không xung quanh ông ta đều tịch diệt!
Một luồng khí tức ghê gớm lan tràn ra xung quanh, mười vị Tuế Nguyệt Đại Đế kia không chống lại được luồng khí tức này bèn liên tục lùi ra sau nghìn trượng, còn những cường giả của tộc Bác Thiên thì phải lùi những vạn trượng.
Tất cả cường giả tộc Bác Thiên đều nhìn Bác Thiên Đạo ở đằng xa với vẻ mặt kinh hãi và chấn động.
Bác Thiên Đạo hít sâu vào một hơi, ông ta khẽ siết tay lại, cái siết tay này khiến cả Bác Thiên Giới rung lên kịch liệt, một luồng uy lực khủng bố đè ép lên người của tất cả cường giả tộc Bác Thiên. Bấy giờ, tất cả cường giả trong tộc đều cảm thấy khó thở như bị đuối nước.
Sắc mặt của bọn họ đều trở nên nặng nề, nhưng ngay sau đó, họ lập tức vui mừng.
Vì điều này có nghĩa là thực lực của Bác Thiên Đạo đang dần dần hồi phục.
Lúc này, Bác Thiên Đạo khẽ phất tay phải, những áp lực vô hình trong trời đất kia lập tức tan biến.
Một cường giả trong tộc Bác Thiên vội vàng khom người bái: “Chúc mừng lão tổ!”
Những cường giả khác cũng lục tục bái theo!