Chương 1455
Người phụ nữ bí ẩn sửng sốt.
Cô gái khẽ cười: “Ta cũng không ngờ được rằng, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy huynh ấy, từng cảnh tượng trong quá khứ hiện lên trong tâm trí ta như thủy triều”.
Người phụ nữ bí ẩn hỏi: “Tại sao không đi với hắn?”
Cô gái lắc đầu: “Đã từng yêu, đã từng có được, vậy là đủ rồi”.
Người phụ nữ bí ẩn lặng thinh không nói gì.
Thật ra bà ấy biết bây giờ vấn đề lớn nhất giữa Bát Uyển và Diệp Quân vẫn là vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ.
Hiện giờ vấn đề này rất nan giải.
Bát Uyển bỗng nói: “Tỷ thì sao? Cứ đi theo huynh ấy như thế, có dự tính gì à?”
Người phụ nữ bí ẩn nói: “Sao nào, sợ ta gây bất lợi với hắn à?”
Bát Uyển lắc đầu: “Tỷ ấy à, nhiều khi còn nghĩ nhiều hơn đại tỷ”.
Người phụ nữ bí ẩn khẽ cười, không nói gì.
Bát Uyển lại nói: “Đi đi”.
Người phụ nữ bí ẩn đứng dậy, sau đó nói: “Muội thì sao?”
Bát Uyển khẽ nói: “Ta muốn ở lại đây lâu một chút”, người phụ nữ bí ẩn gật đầu, đi ra khỏi căn nhà đá, lúc bước đến cửa, bà ấy bỗng nói: “Ta khá tò mò, lúc đó muội thế mà lại không thực hiện biện pháp gì?”
Bà ấy vừa dứt lời, một viên gạch lao đến, người phụ nữ bí ẩn nhanh chóng tránh ra né đòn, bà ấy bật cười, sau đó
Bát Uyển trong căn nhà đá cầm bát lớn lên, trầm tư hồi lâu.
…
Sau khi đi khỏi thôn Thạch, Diệp Quân lại đợi một lúc, đến khi người phụ nữ bí ẩn quay lại, hắn vội hỏi: “Thế nào?”
Người phụ nữ bí ẩn nói: “Đừng lo cho nó”.
Diệp Quân gật đầu, vốn dĩ còn muốn hỏi gì đó nhưng nghĩ lại thì cảm thấy không cần thiết.
Diệp Quân nhìn người phụ nữ váy trắng bên cạnh: “Cô cô, chúng ta đi thôi”.
Người phụ nữ váy trắng vung tay lên, bà ấy và Diệp Quân biến mất.
…
Bác Thiên Giới.
Lúc này người trong tộc Bác Thiên đều đã lùi vào trong biên giới, dù là Bác Thiên Đạo cũng lùi vào trong biên giới.
Từ khi quay về từ vũ trụ Quan Huyên, Bác Thiên Đạo vẫn luôn ở trong trạng thái sợ hãi cao độ.
Lúc đi, ông ta dẫn theo hàng trăm cường giả tinh nhuệ của tộc Bác Thiên, nhưng lúc về thì chỉ còn một mình ông ta.
Chuyến đi đến vũ trụ Quan Huyên đã khiến thực lực của tộc Bác Thiên bị tổn thất bảy mươi phần trăm.
Cả tộc Bác Thiên đều kinh ngạc đến ngơ ngác.
Ở một tinh không nào đó, Bác Thiên Đạo ngồi khoanh chân trên tảng đá, phía sau ông ta là các cường giả tộc Bác Thiên.