Chương 1468
Diệp Quân đảo mắt nhìn xung quanh, vẫn không phát hiện ra bóng dáng của người phụ nữ váy trắng.
Lúc này, giọng nói của người phụ nữ váy trắng đột nhiên vang lên trong đầu hắn: “Nơi này có mấy người khá mạnh, ta đi đánh bọn họ một trận, con chơi một mình đi!”
Nghe thấy thế, nét mặt Diệp Quân lập tức cứng đờ, một lát sau, hắn lắc đầu cười khẽ, cô cô này cũng nóng tính lắm!
Diệp Quân đưa mắt nhìn xung quanh, nơi này là Loạn Tinh Giới, như cảm nhận được điều gì, hắn đột nhiên mở lòng bàn tay, nhưng kiếm Hành Đạo lại không xuất hiện!
Diệp Quân sửng sốt!
Diệp Quân lại vội vàng điều động đạo ấn và cây thần tự nhiên, nhưng cả hai đều không hề có phản ứng.
Lúc này, Tiểu Tháp cất lời: “Đừng nhìn nữa! Mọi đồ vật của ngươi đều đã bị phong ấn rồi. Kể cả ta!”
Sau đó, dường như nó nhận ra điều gì đó không đúng, vội vàng nói lại: “Nói sai rồi, ta không phải đồ vật!”
Người phụ nữ bí ẩn lên tiếng: “Tiểu Tháp, ngươi đúng là quá thông minh!”
Tiểu Tháp: “…”
Tất cả mọi thứ đều bị phong ấn!
Diệp Quân lắc đầu cười, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là cô cô gây ra.
Ở nơi này, hắn không có bất cứ ngoại vật nào, cũng không có ai giúp đỡ, hắn không còn là con trai của Nhân Gian Kiếm Chủ, cũng không còn là vua của vũ trụ Quan Huyên, hắn chính là Diệp Quân.
Lại trở về trước đây.
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó cười nói: “Thế này cũng hay!”
Dứt lời, hắn đi về phía xa, nhưng còn chưa
Xẹt!
Trên đầu hắn có một tia sét màu đỏ đánh thẳng xuống như một con rắn!
Kiếp!
Diệp Quân thầm sợ hãi, không dám đỡ sét, hắn biến thành một tia kiếm quang bay về phía xa, nhưng lúc hắn dừng lại, tia sét màu đỏ kia vẫn ở trên đầu hắn.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân thoáng chốc thay đổi, thứ này còn biết đuổi theo nữa ư?
Không thể né tránh, chỉ có thể chống lại!
Diệp Quân mở lòng bàn tay, một thanh kiếm ý phóng lên cao từ trong tay hắn.
Oanh!
Nhưng kiếm ý vừa mới tiếp xúc với thần lôi màu đỏ kia đã vỡ tan, thần lôi vẫn đánh xuống, Diệp Quân hoảng hốt, lại sử dụng một kiếm nữa.
Ầm!
Kiếm quang tản đi, Diệp Quân bị tia sét đánh rơi xuống từ trên trời, rơi vào trong một dãy núi.
Một lúc lâu sau đó, Diệp Quân mới chậm rãi bò dậy từ trong một cái hố bùn, lúc này, quần áo của hắn đều đã cháy đen, đầu như ổ gà, vô cùng chật vật. Quan trọng nhất là cơ thể hắn bị nứt ra, máu tươi không ngừng tuôn trào!
Diệp Quân thầm thấy hoảng sợ, hắn không ngờ thần lôi này lại đáng sợ đến thế, thoáng chốc khiến hắn bị thương nặng.