Chương 1891
Diệp Quân nghi hoặc nhìn cô ấy.
Tô Tử lấy ra một chiếc hộp nhỏ, đưa cho Diệp Quân: “Tặng anh đấy”.
Diệp Quân thoáng ngạc nhiên: “Đây là?”
Tô Tử cười đáp: “Là dao cạo râu”.
Diệp Quân khó hiểu nhắc lại: “Dao cạo râu?”
Tô Tử cười cười, vươn tay nhẹ nhàng sờ lên cằm Diệp Quân: “Râu mép dài quá rồi này”.
Diệp Quân trầm mặc.
Từ sau khi tu vi bị phong ấn, hắn cũng giống hệt một người bình thường.
Biết đói, râu cũng dài ra mỗi ngày, cũng biết ốm bệnh, và cũng có thể chết…
Là một người phàm chân chính!
Diệp Quân lặng lẽ thở dài trong lòng, hắn có cảm giác mình bị người lập phong ấn kia chơi một vố.
Không phải là cha mình thật đấy chứ?
Không thể nào đâu!
Cha nào mà lại ác ý nhằm vào con mình như thế?
Hoàn toàn không có khả năng!
Nhất định là cái tay chủ nhân bút Đại Đạo dở hơi kia làm.
Chủ nhân bút Đại Đạo: “…”
Lúc này, Tô Tử đã kéo Diệp Quân đi tới một băng ghế đá, ngồi xuống, cô ấy mở hộp lấy dao cạo râu: “Ngồi yên đừng động, để tôi cạo cho”.
Nói đoạn, cô ấy bắt đầu nhẹ nhàng cạo râu cho Diệp Quân.
Hai người ngồi quá gần, hai bên đều có thể cảm nhận được hô hấp của đối phương.
Có thể nhận thấy Tô Tử đang rất căng thẳng, chóp mũi đã rịn mồ hôi, tay cũng hơi run.
Diệp Quân bảo: “Hay để tôi thử?”
Tô Tử
Diệp Quân cười nói: “Vậy thôi”.
Tô Tử nhanh chóng cạo xong.
Cô ấy thở ra nhẹ nhõm như vừa tháo xuống một gánh nặng.
Tô Tử lấy một chiếc khăn tay, nhẹ nhàng lau quanh miệng Diệp Quân, cười bảo: “Da anh còn đẹp hơn cả da con gái đấy”.
Diệp Quân cười nói: “Nếu cô muốn được như vậy thì tôi có thể dạy cô”.
Mắt Tô Tử như sáng lên: “Thật à?”
Đối với vấn đề làm đẹp, phụ nữ hoàn toàn không có sức đề kháng.
Diệp Quân gật đầu: “Thật”.
Tô Tử đột nhiên cúi mặt, hôn nhẹ lên trán Diệp Quân một cái, sau đó nhanh chóng lùi lại.
Diệp Quân sửng sốt.
Tô Tử trừng mắt với hắn, gò má đã ửng hồng: “Đây chỉ là một nụ hôn xã giao thuần khiết, là một phương thức cảm ơn đặc thù của Hoa Hạ chúng tôi, không có ý gì khác”.
Diệp Quân đang muốn nói gì thì thư kí Tiểu Tuyết đột ngột xuất hiện, đi nhanh tới trước mặt Tô Tử: “Thưa cô chủ, có điện thoại của ông chủ”.
Vừa nói, cô ta vừa chìa điện thoại di động ra cho Tô Tử.