Chương 1977
Lý Phong phất tay: “Cút!”
Người đàn ông vô lực ngồi phịch xuống, run giọng nói: “Lý trưởng lão, chuyện này… em đã làm sai gì à?”
Lý Phong nhìn người đàn ông: “Có mưu đồ hãm hại giáo viên của học viện Ngân Hà, cậu nghĩ tội này có lớn không?”
Người đàn ông sửng sốt, sau đó nhìn Lý Nguyên, Lý Nguyên định lên tiếng thì Lý Phong bỗng lạnh lùng nhìn gã: “Đi theo cha”.
Nói rồi ông ta đi ra chỗ khác.
Lý Nguyên do dự, sau đó cũng đi theo ông ta.
Sắc mặt người đàn ông đó xám như tro.
Thôi học!
Chuyện này là một cú sốc có sức hủy diệt với gã ta, gã ta sẽ trở thành trò cười của cả gia tộc.
Lý Phong dẫn Lý Nguyên sang một bên.
Lý Phong bình tĩnh nói: “Con thích cô giáo Ngao à?”
Lý Nguyên do dự một chốc rồi gật đầu.
Lý Phong nhìn Lý Nguyên: “Con nghĩ cô giáo Ngao Thiên Thiên là người thế nào?”
Lý Nguyên suy nghĩ rồi nói: “Khá bí ẩn”.
Lý Phong thở dài: “Con đúng là… ngốc quá”.
Mặt Lý Nguyên đầy vẻ khó hiểu.
Lý Phong lắc đầu: “Lúc mới đến, cô giáo Ngao được viện trưởng tuyển vào làm giáo viên, khi đó cô ấy không biết nhiều về phong tục của chúng ta, nếu cô ấy là người của ngôi sao màu xanh thì làm sao có thể không quen với phong tục ở đây được chứ? Con hiểu ý cha không?”
Lý Nguyên khó tin nói: “Cô ấy đến từ khu vực khác sao?”
Lý Phong gật đầu: “Lúc đầu, con theo đuổi cô ấy, cha cũng không
Nói đến đây, ông ta tức giận nhìn Lý Nguyên: “Cô ấy đã có bạn trai rồi nhưng con vẫn muốn tỏ tình với cô ấy, con cho rằng mình đẹp trai đến thế sao? Con làm thế là ngốc đấy, chẳng có chút phong độ nào cả, nếu cha là phụ nữ cũng sẽ coi thường con”.
Sắc mặt Lý Nguyên cực kỳ khó coi.
Lý Phong nói tiếp: “Cô giáo Ngao là người kiêu ngạo thế nào? Người mà cô ấy thích có thể là người tầm thường được à? Con nghĩ người đàn ông đó là người tầm thường sao?”
Lý Nguyên do dự, sau đó nói: “Con đã điều tra, hắn chẳng qua chỉ có chút quan hệ với gia tộc Hiên Viên…”
“Đồ ngu ngốc!”
Lý Phong bỗng tức giận quát: “Gia tộc Hiên Viên là thế lực như thế nào? Dùng cái đầu heo của con mà suy nghĩ đi, mẹ nó chứ, người có thể làm cho họ xem trọng sẽ là người bình thường được sao?”
Sắc mặt Lý Nguyên khá khó coi, không lên tiếng.
Lý Phong nói tiếp: “Lúc nãy con khiêu khích người ta, con nghĩ người ta có để tâm đến con không? Ánh mắt đó chẳng hề có một tia tức giận nào, người ta đang xem thường con, xem thường con đó! Đồ ngu ngốc!”
Lý Nguyên cúi đầu xuống, không dám nói gì.