Chương 2009
Người đàn ông khẽ gật đầu, sau đó quan sát Diệp Quân, không lên tiếng.
Hiên Viên Lăng quay đầu nhìn Diệp Quân: “Đi thôi”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Hai người đi về phía nội sảnh cách đó không xa, sau khi đi vào trong sảnh thì thấy một người đàn ông trung niên đang ngồi trong đó, ông ta mặc cổ phục Trung Hoa, hai mắt sắc bén, trên người toát lên khí thế không giận mà uy.
Bên cạnh ông ta còn có một người phụ nữ chừng bốn mươi tuổi nhưng có lẽ vì chăm được chăm sóc tốt nên vẫn duyên dáng cao kì.
Sau khi Diệp Quân và Hiên Viên Lăng đi vào, ánh mắt hai người luôn hướng về Diệp Quân.
Ánh mắt của người đàn ông trung niên hơi mang tính xâm lược, như muốn nhìn thấu Diệp Quân.
Mà ánh mắt của người phụ nữ thì hơi tò mò.
Hiên Viên Lăng chợt hơi căng thẳng.
Vì bầu không khí này có gì đó không ổn lắm.
Diệp Quân cũng không nghĩ nhiều, chắp tay với hai người họ rồi chào: “Cháu chào bác trai, bác gái!”
Hắn coi Hiên Viên Lăng là bạn thì đương nhiên cũng sẽ tôn trọng bố mẹ của cô ấy.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Ngồi đi”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó đi đến ngồi xuống cái ghế bên cạnh.
Người phụ nữ quan sát Diệp Quân, trong mắt có vẻ kinh ngạc, thanh niên này tới đây mà không hề khẩn trương chút nào, hơn nữa còn nho nhã lịch sự, ung dung không vội vàng.
Khí chất bất phàm!
Đây là đánh giá của người phụ nữ về Diệp Quân.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp
Diệp Quân gật đầu: “Cũng được coi là vậy”.
Người đàn ông trung niên lại hỏi: “Không biết là thế gia nào vậy?”
Diệp Quân đáp: “Nhà họ Diệp ạ”.
Nhà họ Diệp!
Người đàn ông trung niên cau mày.
Trong tứ đại gia tộc không có nhà họ Diệp, không chỉ tứ đại gia tộc không có mà những thế gia nhỏ hơn cũng không có nhà nào họ Diệp.
Ông ta không hề vì chuyện này mà cảm thấy khinh thường, ngược lại trong lòng càng thấy nặng nề hơn.
Khí phách của người đàn ông trước mặt chắc chắn không phải thế gia bình thường có thể bồi dưỡng ra được.
Lai lịch phi thường!
Đây là đánh giá của người đàn ông trung niên đối với Diệp Quân lúc này.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Cô Lăng nói bác trai muốn gặp cháu ạ?”
Người đàn ông trung niên gật đầu: “Nghe nói Lăng Nhi quen được một người bạn rất tốt, vậy nên tôi muốn gặp thử, mạo muội mời cậu Diệp đến đây, mong cậu lượng thứ”.
Nghe người đàn ông trung niên nói thế, Hiên Viên Lăng hơi sửng sốt, vì cô ấy rất ít khi thấy bố mình khách sáo với người khác như thế này.