Chương 2083
Tô Tử nhìn hai người phía Nhị Nha, trong mắt tràn đày tò mò.
Nhìn thấy Nhị Nha thân thiết với hai người phía Diệp Quân, người phụ nữ xinh đẹp đi cùng mừng thầm, may là vừa rồi cô ta không coi thường họ, nếu không sợ rằng cô ta sẽ mất việc mất.
Địa vị của Nhị Nha ở câu lạc bộ Vô Biên vô cùng khủng.
Sau khi vào câu lạc bộ Vô Biên, Diệp Quân phát hiện bài trí bên trong giống như cung điện, cực kỳ xa hoa, không chỉ vậy, phụ nữ bên trong còn đẹp hơn bên ngoài, lấy bất kỳ người nào ra so sánh cũng đều là cấp bậc nữ thần cả.
Mà khi những người phụ nữ này nhìn thấy Nhị Nha đều kính cẩn chào hỏi, thể hiện sự tôn trọng.
Tô Tử nhìn những người phụ nữ xung quanh mình, trong lòng cũng thầm ngạc nhiên, trước khi đến cô ấy cũng nghe nói tới nơi này, biết nơi này không tầm thường, nhưng chưa đến bao giờ. Mà giờ đây, khi thấy ngoại hình của những người phụ nữ này, dù là cô bé cũng không khỏi cảm thán, những người phụ nữ này thật sự vô cùng xinh đẹp, có một số người thậm chí còn không thua kém gì ngôi sao đang nổi tiếng.
Tô Tử đột nhiên nắm chặt tay Diệp Quân, bởi vì cô ấy phát hiện có rất nhiều phụ nữ đều đang nhìn hắn.
Chẳng mấy chốc, Nhị Nha đã đưa hai người đến một căn phòng riêng vô cùng xa hoa, vừa bước vào, một người phụ nữ xinh đẹp đã vào theo, khi nhìn thấy hai người Diệp Quân, cô ta hơi giật mình sau đó chỉ trong nháy mắt đã bình thường lại, cô ta bước nhanh đến trước mặt Nhị Nha và Tiểu Bạch, cười chào hỏi: “Cô Nhị Nha,
Nhị Nha đáp: “Mang đồ ăn lên trước đi, món nào ngon nhất ấy”.
Người đẹp cười bảo: “Vâng, vậy cô…”
Nhị Nha nói: “Gọi những cô gái đẹp nhất tới đây”.
Người đẹp khẽ cười: “Được”.
Nói xong cô ta đi ra ngoài.
Nhị Nha quay đầu nhìn Diệp Quân, hào sảng nói: “Đến đây cứ coi như nhà của mình, muốn chơi gì thì chơi, ta mời!”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Khi ta vừa mới tới suýt nữa bị xe đâm chết, sau đó lại suýt nữa bị đói chết…”
Nhị Nha do dự một lúc rồi bảo: “Thật ra chúng ta từng đi tìm ngươi nhưng không tìm thấy”.
Nói rồi cô bé nhìn Diệp Quân, hơi chột dạ.
Tiểu Bạch chớp chớp mắt, cũng hơi chột dạ.
Diệp Quân nhìn hai người, không nói gì.
Nhị Nha cười thật tươi: “Thật mà, chúng ta chưa bao giờ quên ngươi”.
Diệp Quân suy nghĩ rồi hỏi: “Ngươi có biết cha ở đâu không?”
Nhị Nha lắc đầu: “Không biết”.
Diệp Quân hỏi: “Vậy ngươi có thể tìm được ông ấy không?”
Nhị Nha lắc đầu.
Diệp Quân lại cau mày.
Đúng lúc này, một nhóm phụ nữ bước vào, dáng người họ cao gầy, khuôn mặt cực xinh, khi họ nhìn thấy Nhị Nha thì đều nở nụ cười rạng rỡ.
Nhị Nha rất tốt, vô cùng hào phóng!
Nhị Nha nhìn Diệp Quân, đang định lên tiếng, như thể nghĩ tới điều gì, cô bé chợt nhìn Tô Tử, chớp mắt chứ không nói gì.
Tô Tử cười hỏi: “Cô Nhị Nha nhìn tôi làm gì vậy?”