Chương 2139
Huyết mạch phong ma: “…”
Từ Nhu cử động như muốn ngồi dậy, nhưng vừa nhúc nhích đã nhíu mày.
Diệp Quân thì thầm: “Sao vậy?”
Từ Nhu: “Dậy thôi”.
Diệp Quân chần chừ: “Trời còn chưa sáng mà”.
Từ Nhu ngẩng đầu nhìn hắn, hắn im lặng nhìn lại.
Hai người bốn mắt nhìn nhau hồi lâu.
Bỗng Diệp Quân cúi người đặt một nụ hôn lên trán nàng ta: “Nằm với ta thêm chút đi”.
Từ Nhu hơi rũ đầu, nói sau một hồi im lặng: “Ta biết ngươi ghét ta. Chúng ta có thể xem như chưa có gì xảy ra…”
Những lời này của Từ Nhu khiến Diệp Quân nhíu mày, nhìn thẳng vào mắt nàng ta mà hỏi lại: “Chưa có gì xảy ra?”
Từ Nhu gật đầu.
Diệp Quân: “Tỷ nghĩ làm vậy là được sao?”
Từ Nhu ngẩng đầu đối mặt với hắn: “Bằng không thì thế nào?”
Hai người không chút kiêng dè nhìn thẳng vào mắt nhau.
Đúng là một cô gái quật cường!
Một hồi sau, hắn thấp giọng hỏi: “Vậy là tỷ cứ ngủ với ta không tốn một xu nào thế à?”
Câu này khiến khóe mắt Từ Nhu giật giật, lạnh lùng đốp lại: “Muốn ta trả tiền ấm giường cho ngươi chứ gì?”
Diệp Quân cười cười, vươn tay ôm lấy đối phương, thì thầm: “Ta thật sự không ngờ chuyện này sẽ xảy ra, nhưng cũng sẽ không lấp liếm dối trá… Hay là chúng ta đừng cãi nhau nữa, chung
Thấy ngữ khí hắn dịu đi, Từ Nhu khẽ rũ mắt, không nói gì.
Bỗng Diệp Quân cúi xuống hôn lên môi nàng ta khiến nàng ta giật mình nhưng không phản kháng.
Một hồi sau, Từ Nhu nhận ra có gì đó bất thường bèn thốt lên: “Đau…”
Diệp Quân mỉm cười: “Ta không làm gì cả”.
Từ Nhu nhìn hắn với ánh mắt phức tạp rồi chôn mặt vào lồng ngực hắn, nghĩ mãi cũng không ra cảm xúc hiện tại trong lòng mình là gì.
Diệp Quân cũng khe khẽ thở dài, tự hỏi sao mọi chuyện lại thành ra thế này rồi?
Định lực của hắn đâu có kém dữ vậy?
Hay là bị huyết mạch phong ma quấy?
Huyết mạch phong ma: “…”
Một đêm trôi qua.
Đến trưa hôm sau.
Bốn người ngồi quanh bàn ăn trong một bầu không khí kỳ lạ.
Từ Chân hết nhìn Từ Thụ rồi lại nhìn Từ Nhu, đoạn chột dạ cắm mặt vào ăn mì trong im lặng.
Từ Thụ thì vẫn đang nhìn Diệp Quân và Từ Nhu, không biết đang nghĩ gì trong đầu.