Chương 2182
Diệp Quân còn muốn hỏi thêm, chủ nhân bút Đại Đạo bỗng nói: “Chúng ta đến rồi”.
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ nhìn về phương xa, lúc này họ đã tiến vào một tinh vực, xung quanh yên tĩnh như tờ, ánh sao cực kỳ tối, mang theo cảm giác áp bức nặng nề.
Ngay lúc này một uy lực đáng sợ bỗng xuất hiện ở xung quanh, uy lực cực mạnh đó bao phủ lấy hai người.
Diệp Quân híp mắt lại, khí tức này ít nhất là Mệnh Vận Đại Đế.
Chủ nhân bút Đại Đạo sửa sang lại quần áo, sau đó bước đến trước: “Đi nói với hoàng đế các ngươi có chủ nhân bút Đại Đạo đến, bảo ông ta mau ra chào đón”.
“Chủ nhân bút Đại Đạo?”
Một giọng nói vang lên từ đằng xa tinh không.
Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu, cười nói: “Phải”.
Giọng nói đó im lặng một lúc rồi lạnh lùng nói: “Không quen, cút!”
Diệp Quân: “…”
Không quen hả?
Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, vẻ mặt hơi kỳ lạ, thể diện người này… hình như không lớn lắm.
Sắc mặt chủ nhân bút Đại Đạo hơi khó coi, ông ta nhìn chằm chằm phía xa, sầm mặt: “Ngươi chắc là ngươi không quen ta chứ?”
Lúc này thời không cách trước mặt hai người cả ngàn trượng bỗng chuyển động, sau đó thời không nứt lìa, một ông lão bước ra.
Ông lão mặc một bộ áo bào màu xám, cả người trông rất gầy gò, tóc bạc phơ, ánh mắt hơi lạnh lùng, khí tức ông ta bao quanh lấy hai người Diệp Quân.
Khí tức này còn mang theo ý thù địch.
Ông lão áo bào xám nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, ánh mắt lạnh lùng chế giễu: “Sao nào, ngươi rất có danh tiếng à?”
Nghe ông lão áo bào xám
Theo lý cũng chắc không phải thế chứ.
Dù sao trước đó nghe ý của chủ nhân bút Đại Đạo thì ông ta chắc chắn quen biết với bên này, hơn nữa cũng từng nói người ở đây sẽ nể mặt ông ta.
Lẽ nào những lời ông ta chỉ để khoe khoang?
Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, hắn nhận ra sắc mặt chủ nhân bút Đại Đạo cực kỳ khó coi.
Diệp Quân do dự, sau đó quyết định giải vây, hắn nhìn ông lão áo bào xám cười nói: “Vị tiền bối, hai bọn ta đến từ vũ trụ Quan Huyên…”
Ông lão áo bào xám lại không nể mặt gì cả, ngắt lời Diệp Quân: “Ta không quan tâm hai người các ngươi đến từ vũ trụ nào, nếu không muốn chết thì cút ra ngoài, ngay lập tức”.
Nói rồi một uy lực bao vây chặt lấy hai người Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn ông lão áo bào xám, sau đó lại nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Tiền bối, thể diện của ông… Ta không có ý gì khác, ta biết thực lực và danh tiếng của tiền bối, chuyện này chắc là hiểu lầm, ừ, hiểu lầm…”
Nói xong, hắn lùi sang một bên.
Chủ nhân bút Đại Đạo chằm chằm ông lão áo bào xám, ông lão áo bào xám thấy hai người đều không có ý định rời đi, trong mắt hiện lên sát khí, đang định lập tức ra tay thì lúc này chủ nhân bút Đại Đạo bỗng phất tay áo.