Chương 2211
Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi cho rằng mình đánh nhau giỏi lắm ư?”
Diệp Quân nhìn gã ta: “Đấu tay đôi, không gọi người, sống chết tự chịu trách nhiệm, ngươi dám không?”
Người đàn ông híp mắt.
Gã ta không dám!
Vì khi nãy Diệp Quân đã chém lui hai cao thủ Mệnh Vận Đại Đến đỉnh cao chỉ bằng một kiếm.
Hơn nữa có cảm giác Diệp Quân vẫn chưa sử dụng hết sức.
Đánh?
Gã ta thật sự không chắc chắn!
Cần gì phải vì cơn giận nhất thời chứ?
Nghĩ vậy, người đàn ông áo trắng chợt cười nhạt: “Diệp Quân, ngươi muốn lôi kéo đế quốc Vĩnh Dạ giúp mình, ta chỉ có thể nói, ngươi…”
Diệp Quân đột nhiên biến thành một tia kiếm quang nghìn trượng xông thẳng lên bầu trời!
Thấy cảnh này, con ngươi người đàn ông áo trắng chợt co lại, tay phải cầm thương đâm về phía trước.
Ầm!
Sau một tiếng nổ, trường thương gãy lìa, người đàn ông áo trắng bị đánh bay xa mấy chục nghìn trượng!
Chân trời còn xuất hiện một khe hở nghìn trượng cao không thấy đáy!
Sau khi dừng lai, người đàn ông áo trắng nhìn Diệp Quân phía xa, trong mắt lộ vẻ sợ hãi: “Ngươi…”
Diệp Quân nhìn người đàn ông với nét mặt khinh thường: “Sao Tông chủ Vị Lai Tông có thể phái một tên như ngươi đến đây nhỉ, Vị Lai Tông không còn ai khác à?’
Người đàn ông nổi giận, đang định lên tiếng thì một khí thế đáng sợ đột nhiên tấn công từ sâu trong tinh không.
Khí thế mạnh mẽ như toàn bộ tinh không sụp xuống, mang theo cảm giác chèn ép khiến người ta thấy khó thở.
Nét mặt tất cả mọi người đều trở nên rất nặng nề!
Nhìn luồng khí kinh khủng
Cường giả mạnh tới rồi!
Diệp Quân lùi về bên cạnh Dạ Nam Tình, hắn phát hiện mục đích của những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả này không phải hắn, mà là giết Dạ Nam Tình!
Bây giờ toàn bộ đế quốc Vĩnh Dạ đều đã biết hôn sự của Dạ Nam Tình và hắn, nếu Dạ Nam Tình bị giết thì hợp tác giữa hắn và đế quốc Vĩnh Dạ sẽ hoàn toàn bị phá hỏng.
Dưới ánh mắt của mọi người, thời không sau lưng người đàn ông áo trắng chợt tách ra, sau đó một người đàn ông trung niên chầm chậm bước tới.
Nhìn thấy người đàn ông trung niên này, vẻ mặt của người đàn ông áo trắng lập tức thay đổi, hắn ta nhanh chóng cúi đầu chào: “Nhạc Trần sư thúc!”
Người đàn ông trung niên tên Nhạc Trần không để ý đến người đàn ông áo trắng mà nhìn Diệp Quân bên dưới, cười gọi: “Diệp Quân!”
Diệp Quân nhìn Nhạc Trần, không lên tiếng, hắn biết Quá Khứ Tông đã cử cường giả thực thụ tới.
Hơn nữa không chỉ một người, xung quanh còn ẩn rất nhiều hơi thở mạnh mẽ đáng sợ.
Khi Dạ Quân thấy cảnh này, vẻ mặt trở nên cực kỳ khó coi, thực lực của những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả này vượt xa sức tưởng tượng của ông ta.