Chương 2252
Lúc người đàn ông trung niên dừng lại, ông ta nhìn thân thể đã hoàn toàn nứt ra của mình, trong mắt tràn đầy nỗi sợ hãi.
Thật sự là một huyết mạch đáng sợ!
Phía xa, sau khi bị đánh lui, Diệp Quân lại xông lên một lần nữa, kiếm quang màu máu vạn trượng thoáng chốc đẩy lui mười mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả với khí thế không thể địch nổi…
Khi tất cả Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đều dừng lại, mấy người họ đều tỏ vẻ hoảng sợ, nhìn Diệp Quân như sát thần phía xa, cũng không dám tiến lên nữa.
Nhưng Diệp Quân vẫn lao về phía bọn họ.
Giết!
Lúc này, trong đầu Diệp Quân chỉ có một suy nghĩ, đó là giết hết tất cả!
Sau khi hoàn toàn rơi vào phong ma, cuối cùng sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân cũng thể hiện sự dữ tợn của nó, dù Diệp Quân trước đây cũng từng sử dụng sức mạnh huyết mạch, nhưng khi đó Diệp Quân vì để bản thân tỉnh táo, dù có sử dụng huyết mạch phong ma, hắn cũng sẽ trấn áp nó, không khiến bản thân hoàn toàn nổi điên. Mà áp chế như thế, đương nhiên uy lực của huyết mạch phong ma không thể chân chính phát huy được.
Nhưng lần này thì khác, hắn đã không áp chế nữa!
Phải biết rằng huyết mạch phong ma hiện tại đã không phải huyết mạch phong ma ban đầu. Huyết mạch phong ma hiện tại đã trải qua sự tăng cường của hai đời cao thủ tuyệt thế là Kiếm Chủ Thanh Sam và Kiếm Chủ Nhân Gian, dù là uy lực hay tiềm lực cũng là vô cùng vô tận.
Đối với Diệp Quân trước mắt chính là không có giới hạn!
Trừ khi thực lực của hắn vượt qua kiếm chủ hai đời trước, nếu không huyết mạch phong ma này chính là không có giới hạn với hắn, chỉ cần hắn không chết, sức mạnh mà hắn lấy được sẽ là vô cùng vô tận.
Tốc độ của Diệp Quân rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã lao đến chỗ đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả kia, mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả bị giết chết trong nháy
Thấy cảnh này, sắc mặt của người đàn ông trung niên dẫn đầu lập tức trở nên khó coi, ông ta vốn còn muốn chống cự, nhưng khi thấy khí thế của Diệp Quân ngày càng mạnh hơn, ông ta nói một cách quyết đoán: “Rút lui!”
Dứt lời, ông ta lập tức dẫn mọi người trốn vào trong dòng sông Tuế Nguyệt.
Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu chém xuống một kiếm, dòng sông Tuế Nguyệt bị bổ đôi, sau đó, hắn biến thành một tia huyết quang lao vào trong…
Vào Tuế Nguyệt trường hà!
Thấy Diệp Quân vào Tuế Nguyệt trường hà, Dạ Quân đang duy trì trận pháp Vĩnh Dạ đột nhiên biến sắc, ông ta vốn muốn ngăn cản nhưng lực bất tòng tầm, bởi vì Diệp Quân đã vào Tuế Nguyệt trường hà, hơn nữa cảm giác Diệp Quân mang lại cho ông ta lúc này vô cùng nguy hiểm, vô cùng vô cùng nguy hiểm!
Huyết mạch phong ma!
Ban đầu ông ta cứ tưởng huyết mạch Vương Đạo của gia tộc Vĩnh Dạ sẽ không thua kém huyết mạch phong ma của Diệp Quân, nhưng bây giờ xem ra không chỉ thua kém một chút mà có thể nói là không thể so sánh!
Người giỏi có người giỏi hơn, huyết mạch lợi hại còn có huyết mạch lợi hại hơn!
Như nghĩ tới điều gì, Dạ Quân đột nhiên ngẩng đầu nhìn vào nơi sâu trong hư không, ở nơi ấy, Dạ Nam Tình vẫn đang chiến đấu với Đệ Nhất Lăng.
Trong hư không, Đệ Nhất Lăng nhìn Dạ Nam Tình với ánh mắt u ám: “Cô thật sự định lún vào vũng bùn này?”
Sắc mặt Dạ Nam Tình không thay đổi: “Đúng”.
Đệ Nhất Lăng híp mắt, sát khí trong mắt dâng trào rồi vì tức giận mà lan ra khắp chốn khiến cho hư không xung quanh rung lên từng đợt.