Chương 2306
Trong mắt Diệp Thanh Thanh hiện lên một tia hứng thú: “Nói cho ta biết đi!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Lần này nếu như gặp lại, bọn chúng nhất định sẽ cho người khống chế cô cô, sau đó dùng toàn lực giết con”.
Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu: “Bọn chúng sẽ không tái phạm sai lầm đâu!”
Diệp Quân: “Nếu là chiến đấu nhóm, người vẫn có thể đối phó với họ, thậm chí phá vây …”
Diệp Thanh Thanh lắc đầu: “Ta không thể phá vây”.
Diệp Quân nhìn Diệp Thanh Thanh, Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Nếu là lúc bắt đầu, có lẽ còn có thể, hoặc ta không mang con theo, cũng có thể, vì dù sao mục tiêu thực sự của họ là con. Nhưng nếu mang con theo, họ nhất định sẽ làm mọi cách để ngăn cản ta, nếu như hiện tại chỉ có những người đó, chúng ta không phải không sức đánh lại, nhưng bọn chúng nhất định phải có cường giả giúp đỡ!”
Diệp Quân cười nhạt.
Thực ra hắn biết nếu không có hắn ở bên, với thực lực của cô cô trước mặt, những người bên ngoài thật sự không ngăn được bà ấy.
Lúc trước bà ấy bị thương là vì giết người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng, nếu không mang theo hắn, những người bên ngoài kia cũng không liên quan gì đến bà ấy cả.
Thực lực hiện tại của hắn còn chưa đủ, nếu không phải có Thiên Thiên trợ giúp, thực lực của hắn còn kém xa nữ kiếm tu kia.
Diệp Thanh Thanh đột nhiên hỏi: “Có đối sách gì không?”
Diệp Quân: “Tạm thời vừa đánh vừa trốn”.
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân, chờ đợi câu tiếp theo.
Diệp Quân tiếp tục nói: “Trong đám người Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, mạnh nhất là hai người đàn ông mặc áo bào đen, nữ kiếm tu và người đàn ông cầm Cổ
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Thanh Thanh: “Chúng ta trước tiên cùng nhau đánh lén, giết chết người này, coi như không giết được hắn, cũng nhất định phải làm cho hắn mất đi sức chiến đấu”.
Diệp Thanh Thanh nhìn thẳng Diệp Quân: “Đánh lén như nào?”
Diệp Quân nói: “Con sẽ làm mồi nhử!”
Diệp Thanh Thanh hơi híp mắt: “Ta đánh lén?”
Diệp Quân gật đầu: “Bọn họ nhìn thấy con, nhất định sẽ điên cuồng lao đến giết con, đặc biệt là nữ kiếm tu cùng hai tên đàn ông áo đen kia, còn tên đàn ông cầm Cổ Kính kia cũng sẽ khởi động thần khí để đối phó với con, lúc này mọi người đều chú ý tới con, nếu như cô cô ra tay, rất có khả năng sẽ giết chết được người đàn ông kia”.
Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Con sẽ gặp nguy hiểm!”
Diệp Quân cười nói: “Bây giờ con đã gặp nguy hiểm rồi!”
Khóe miệng Diệp Thanh Thanh hơi nhếch lên: “Được!”
Diệp Quân nói: “Trị thương trước đã!”
Nói xong, hắn khoanh chân ngồi xuống và bắt đầu hấp thụ năng lượng do cây thần tự nhiên tiết ra.
Diệp Thanh Thanh liếc nhìn Diệp Quân, cũng tiếp tục trị thương.
Vì có Tiểu Tháp, nên khi hai người ra khỏi tháp, bên ngoài mới trôi qua chưa đầy nửa giờ.
Nhưng vào lúc này, cả hai đều đã hoàn toàn hồi phục.
Đúng lúc này, một loạt uy áp đáng sợ đột nhiên xuất hiện ở bầu trời trên đầu bọn họ.
Đến rồi!