Chương 2447
Không lâu sau, Nhị Nha lao về trước, lớn giọng nói: “Cháu trai, ta đến đây”.
…
Diệp Quân đang bị đánh hội đồng ở đằng xa nghe thấy giọng nói này như thể nghe được âm thanh thiên nhiên, cực kỳ vui mừng.
Nhị Nha đến rồi.
Diệp Quân xoay người lại nhìn, chỉ thấy Nhị Nha dẫn theo Tiểu Bạch chạy đến, lúc nhìn thấy dáng vẻ của Nhị Nha, hắn sửng sốt.
Nhị Nha và Tiểu Bạch đã chịu không ít khổ.
Sau khi lao đến, Nhị Nha không hề nhiều lời, một quyền đánh vào con vượn khổng lồ đó.
Thấy Nhị Nha đánh một quyền đến, con vượn khổng lồ đó nổi giận, một đứa nhóc mà cũng dám ra tay với mình?
Trong lúc tức giận, nó đã đấm một quyền đánh trả lại Nhị Nha.
Nhị Nha thật sự quá nhỏ bé như một hạt cát khi đứng trước mặt con vượn khổng lồ này.
Thế nhưng khi nắm đấm của Nhị Nha đánh tới…
Rầm!
Con vượn khổng lồ đó bị nắm đấm của Nhị Nha đánh cho văng ra xa.
Là văng ra xa chứ không phải lùi về sau.
Thấy thế mọi người đều sửng sốt.
Lúc này đám đàn em của con vượn khổng lồ đó cũng ngơ ngác.
Mí mắt Diệp Quân khẽ giật, sức mạnh của Nhị Nha quả thật quá khủng khiếp, e là Ngao Thiên Thiên cũng không chịu được một cú đánh này.
Khi con vượn khổng lồ đó dừng lại, cơ thể nó đã nứt toạc,
Con vượn khổng lồ cũng ngơ ngác, trợn tròn mắt.
Mình không đỡ được đòn tấn công của cô bé này ư?
Sao có thể chứ?
Nhị Nha nhìn con vượn khổng lồ, sau đó mang theo Tiểu Bạch quay lại chỗ Diệp Quân, cô bé đánh giá Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Bọn ta đến vẫn chưa muộn nhỉ?”
Diệp Quân đang định lên tiếng, Nhị Nha bỗng thấp giọng thở dài: “Sau khi bọn ta rời khỏi vũ trụ Quan Huyên, chúng ta cả đường đi phải đã vượt qua năm cửa ải, giết sáu vị tướng, giết được hàng chục vạn Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả… Haizz, khó khăn quá”.
Tiểu Bạch chớp mắt, không nói gì.
Hàng chục vạn Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả!
Nghe thế Diệp Quân cảm thấy hơi ngờ vực, có phải quá khoa trương rồi không vậy?
Có nhiều Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đến thế sao?
Nhị Nha tiếp tục lau vết máu ở khóe miệng: “Ta bị thương khá nặng… ta… đau quá…”
Diệp Quân: “…”
Tiểu Bạch: “…”
Lúc này, Nhị Nha nháy mắt với Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nhanh chóng vung vẫy móng vuốt, nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Diệp Quân, nó chớp mắt, sau đó thừa cơ lùi lại, cơ thể khẽ giật…
Diệp Quân càng thêm nghi ngờ.