Chương 2497
Chương 2497
Sau khi người đó bước ra, một đám cường giả chậm rãi bước ra từ sau lưng bà ấy, không nhiều, chỉ có một trăm người.
Khí tức của một trăm người này cực kỳ mạnh, không thua kém gì đám cường giả Quá Khứ Tông đối diện.
Nhìn thấy mấy cường giả này, Diệp Quân sửng sốt.
Mấy cường giả này từ đâu đến vậy?
Thấy Diệp Quân tỏ vẻ ngờ vực, người phụ nữ váy xanh cười nói: “Họ đều là cường giả do nhà họ Dương đào tạo đấy”.
Dương tộc!
Nhà họ Dương muốn đào tạo cường giả dĩ nhiên là chuyện vô cùng đơn giản, dù sao gia chủ hiện giờ của nhà họ Dương là Kiếm Chủ Thanh Sam.
Tuế Nguyệt trường hà mênh mông, vũ trụ vô tận, chỉ cần hắn thể hiện một chút lòng tốt thì có thể khiến biết bao nhiêu cường giả có thể nợ ơn nghĩa mình?
Dĩ nhiên ban đầu hắn không nghĩ như thế, dù sao hắn đã vô địch rồi, thu nhận người khác chẳng có ý nghĩa gì với hắn.
Nhưng người bên cạnh hắn không nghĩ như thế.
Chẳng hạn như vị Tô chủ mẫu trước mặt này.
Sau khi trải qua chuyện đời trước, bà ấy và vài tri kỷ hồng nhan của Kiếm Chủ Thanh Sam đã quyết định phát triển thế lực của mình.
Thế lực Dương tộc.
Họ không phải là “bình hoa trang trí”. Được Kiếm Chủ Thanh Sam giúp đỡ, họ muốn phát triển thế lực của mình thật sự không quá đơn giản.
Mục đích lập ra thế lực của họ rất đơn giản, giúp Kiếm Chủ Nhân Gian thiết lập trật tự, nhưng Kiếm Chủ Nhân Gian lại
Cả đường đi, người phụ nữ đó bảo vệ tốt đến mức người ngoài không thể nhúng tay vào.
Hơn nữa vài cường giả trước kia của Dương tộc cũng từng có ân oán với người phụ nữ váy trắng nên hai bên rất ít khi tiếp xúc.
Cho đến khi Diệp Quân xuất hiện.
Vì trước đó quan hệ giữa Dương tộc và Kiếm Chủ Nhân Gian khá phức tạp, thế nên bây giờ Dương tộc cực kỳ quý trọng Diệp Quân.
Đây cũng là lý do tại sao trước đó sau khi Diệp Quân thừa kế gia nghiệp, người Dương tộc lập tức chạy đến giúp đỡ.
Lúc này, người phụ nữ mặc áo hồng bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, bà ấy nhéo mặt Diệp Quân, sau đó cười nói: “Con còn đẹp trai hơn cha con, ha ha”.
Diệp Quân hỏi: “Người là?”
Người phụ nữ chớp mắt: “Ta là tỷ tỷ ruột của cha con, con nên gọi ta là gì?”
Diệp Quân nói: “Cô cô”.
Người phụ nữ bật cười, như phát hiện ra điều gì, bà ấy bỗng nhìn Tiểu Bạch ở một bên, ôm chầm lấy Tiểu Bạch hôn một cái.
Diệp Quân: “…”
Tiểu Bạch: “…”
Hàn Lăng nhìn chằm chằm một ông lão đứng sau người phụ nữ áo xanh: “Ông là ông lão Tuế Nguyệt à?”
Ông lão Tuế Nguyệt!