Chương 2552
Dĩ nhiên Diệp An sẽ không quan tâm Thượng Thần gì đó, cô ấy cũng đi vào trong, với cô ấy, đồ của đệ đệ cũng là đồ của mình.
Đều là người một nhà.
Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia.
Tội nữ không nghĩ quá nhiều, cũng đi vào trong đại điện.
Mộc Nguyên do dự một lúc, sau đó đi theo.
Ông ta cũng muốn xem những bảo vật mà Thượng Thần từng để lại.
Đại điện không lớn, trong điện là đủ loại sách thần, hệt như một hiệu sách.
Diệp Quân bước đến trước một giá sách trong đó, cầm một quyển cổ lên mở ra, ngay lập tức có vô số ký tự màu vàng óng tràn vào trong ý thức của hắn, thoáng chốc trước mắt Diệp Quân biến thành một tinh hải, giữa tinh hà mênh mông, có rất nhiều chữ cổ màu vàng lơ lửng, những chữ cổ màu vàng này như dòng sông chảy trong ngân hà.
Đúng lúc này, giọng Mộc Nguyên bỗng vang lên trong đầu Diệp Quân: “Đây là Tinh Hà Thư trong truyền thuyết, nó là một món thần bảo, chỉ đứng sau tứ đại thần bảo. Cậu có thần ấn, nó đã chủ động nhận cậu là chủ rồi, cậu có thể chi phối nó”.
Diệp Quân bỗng xòe tay ra, vô số chữ cổ tụ thành một thanh kiếm rồi rơi vào trong lòng bàn tay của hắn, không chỉ thế, vũ trụ tinh hà vô tận cũng biến thành rất nhiều tinh quang nhập vào trong kiếm của hắn.
Vũ trụ trong kiếm!
Cảm nhận được thế, Diệp Quân không biết nghĩ đến điều gì, đột nhiên cảm thấy hứng thú.
Vũ trụ trong kiếm.
Trong Tinh Hà Thư, tự hình thành một vũ trụ, lúc Diệp Quân nắm giữ Tinh Hà Thư này, tương dương với việc nắm giữ sức mạnh của một vũ trụ.
Nói cách khác, hắn có thể dung hợp vũ trụ vào trong kiếm.
Diệp Quân nắm thanh kiếm trong tay,
Luồng sức mạnh này vô cùng mạnh mẽ, khiến hay khẽ run rẩy.
Một lúc sau, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, nhìn kiếm trong tay với vẻ nghiêm túc.
Hắn phát hiện mình đã đánh giá thấp những bảo vật cổ thần này rồi.
Uy lực của những bảo vật thời cổ còn mạnh hơn hắn dự đoán, thần ấn kia không hề nói dối, nếu đối phương đạt tới thời kỳ đỉnh cao thì hắn và tỷ tỷ chắc chắn không phải là đối thủ, thần ấn còn thấp hơn một bậc so với Tinh Hà Đồ.
Một lúc sau, Diệp Quân thu kiếm lại, hắn nhìn bàn sách, trên bàn có một cánh cửa đồng to bằng lòng bàn tay.
Diệp Quân hơi tò mò.
Lúc này, Mộc Nguyên bên cạnh nói: “Chu Đạo Môn!”
Diệp Quân nhìn Mộc Nguyên: “Chu Đạo Môn?”
Mục Nguyên gật đầu, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng: “Đây là một món đại sát khí, được xưng là mạnh nhất trong tứ đại thần vật, bên trong có Chu Đạo Trận cực kỳ đáng sợ, do chính Thượng Thần Thần Nhất tạo ra.
Diệp Quân gật đầu, định cầm Chu Đạo Môn lên, nhưng bị Mộc Nguyên ngăn lại: “Đợi đã”.
Diệp Quân nhìn Mộc Nguyên, Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Cậu Diệp, trận pháp bên trong là do sát khí trên thế gian tụ lại tạo thành, người bình thường tiếp xúc sẽ bị ăn mòn trong nháy mắt…”
Nghe vậy, Diệp Quân trở nên hứng thú: “Do sát khí trên thế gian tụ lại tạo thành sao?”