Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2727


trước sau

Chương 2727

Sao có thể chứ?

Sau khi dừng lại, Mạt Ách nhìn xuống cơ thể của mình, lúc này thân thể của ông ta đã trở nên mờ ảo hơn rất nhiều.

Mạt Ách híp mắt lại, ông ta ngẩng đầu nhìn Diệp Quân phía xa, trong lòng hơi khiếp sợ, vì ông ta không ngờ phàm nhân tựa như con kiến trong mắt mình lại có kiếm ý cô đọng như thế, dù là ông ta cũng không thể đánh vỡ được nó.

Sau nỗi khiếp sợ, cơn tức giận ập đến!

Một kẻ tầm thường lại dám khinh nhờn thần linh?

Mạt Ách chậm rãi siết chặt hai tay, hoa sen màu đen trước ngực ông ta chợt tản ra những lưu quang màu đen. Sau đó một hơi thở vô cùng đáng sợ lan ra trong đất trời, sắc mặt cao thủ của bốn gia tộc bên dưới đều thay đổi dữ dội, bọn họ đồng loạt lùi lại, cách xa nơi này.

Diệp Quân ở phía xa vung ý kiếm trong tay, hắn nhìn về phía Mạt Ách thần linh, trong mắt không có chút sợ hãi nào mà còn tràn đầy hưng phấn.

Trận chiến này còn kích thích hơn sức mạnh phong ấn của Thần Nhất rất nhiều.

Hiện tại hắn có cảm giác máu huyết trong cơ thể mình bắt đầu sôi trào, nhưng hắn cũng không sử dụng chút sức mạnh huyết mạch nào.

Đúng lúc này, Mạt Ách thần linh kia đột nhiên biến mất, trong nháy mắt một đoá hoa sen màu đen đáng sợ loé lên, bay thẳng đến chỗ Diệp Quân.

Trong tích tắc tinh hà

vũ trụ trong toàn bộ đất trời đều bắt đầu tan vỡ!

Mà gần như cùng lúc đó, Diệp Quân đột nhiên biến mất khỏi vị trí ban đầu, vào khoảnh khắc hắn biến mất, một huyết mạch chợt bao trùm lấy thiên địa.

Ba sức mạnh huyết mạch xuất hiện!

Vụt!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, chiêu kiếm của Diệp Quân đánh tan hoa sen màu đen đáng sợ kia, một thanh kiếm đâm thẳng vào giữa chân mày của Mạt Ách.

Diệp Quân dùng kiếm kéo Mạt Ách kia đi xa khoảng chục nghìn trượng mới dừng lại.

Thiên địa yên tĩnh như đã chết.

Mạt Ách nhìn Diệp Quân với vẻ khó tin: “Ngươi…”

Diệp Quân lại chém ra một kiếm.

Xoẹt!

Mạt Ách thần linh cứ thế bị đánh tan!

Diệp Quân xoay người nhìn hai thần linh trên bầu trời kia: “Người tiếp theo”.

Nói xong, hắn thoáng im lặng, sau đó mới nói tiếp: “Cùng ra tay cũng được”.

Mọi người: “…”

Xung quanh hoàn toàn trở nên yên tĩnh.

Cùng ra tay?

Ngông cuồng?

Nếu là trước đây chắc chắn mọi người sẽ cho rằng Diệp Quân ngông cuồng, không biết trời cao đất rộng, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Nhưng lúc này…

Mạt Ách kia vừa bị chém chết đấy!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện