Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2749


trước sau

Chương 2749

Diệp Quân nói: “Bao nhiêu?”

Người phụ nữ giơ một ngón tay lên: “Một trăm Tổ Nguyên”.

Diệp Quân nhíu mày.

Lúc này, người đàn ông trung niên vội vàng kéo Diệp Quân ra khỏi cửa hàng rồi nói: “Cửa hàng này là cửa hàng đen trong trấn nhỏ, ta gọi nó là Hắc Điếm, có thể hỏi bà ta về mọi chuyện nhưng tuyệt đối không thể mua đồ ở cửa hàng này, vì thật sự rất là đắt cắt cổ. Mặc dù thuật dẫn đạo cổ xưa trân quý nhưng tuyệt đối không đáng giá một trăm Tổ Nguyên, bà ta thấy người còn trẻ, lại hào phóng nên muốn chặt chém ngươi đó”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Nơi này cướp bóc có phạm tội không?”

“Hả?”

Người đàn ông trung niên khó tin nhìn Diệp Quân.

Ôi vãi?

Người ta chỉ là chém giá thôi, ngươi lại muốn cướp đồ hả…

Cướp!

Người đàn ông trung niên quả thực có chút kinh ngạc, suy nghĩ của người thanh niên này rất nguy hiểm.

Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của người đàn ông trung niên, Diệp Quân cười nói: “Không thể làm xằng làm bậy ở đây được đúng không?”

Người đàn ông trung niên gật đầu, trầm giọng nói: “Đúng vậy, nơi này có quy củ, người ở đây không được tùy ý ra tay, cũng không thể ra tay”.

“Không thể ra tay!”

Diệp Quân có chút kinh ngạc: “Phong ấn?”

Người đàn ông trung niên khẽ gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân thử một chút, quả nhiên có một nguồn lực thần bí phong ấn tu vi của hắn, nguồn lực thần bí phong ấn này khiến hắn thấy

quen quen.

Ngay sau đó, biểu hiện của Diệp Quân trở nên kỳ lạ.

Bởi vì trong sức mạnh phong ấn bí ẩn này, hắn cảm nhận được một sức mạnh, sức mạnh này hoàn toàn giống với sức mạnh phong ấn trong động thiên Thần Nhất.

Và Diệp Quân cũng cẩn thận phát hiện ra rằng phong ấn này dường như được cấu thành từ nhiều loại lực.

Người đàn ông trung niên nói: “Chúng ta đi chỗ khác hỏi”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Người phụ nữ kia quả thực quá đen tối, hắn mặc dù có tiền, nhưng cũng không muốn coi tiền như cỏ rác.

Khi Diệp Quân bước vào cửa hàng, bà chủ đang kéo Ngao Thiên Thiên nói gì đó, khi nhìn thấy Diệp Quân bước vào, bà ta lập tức cười toe toét: “Công tử, suy nghĩ sao rồi?”

Diệp Quân lắc đầu: “Chúng tôi không có hứng thú”.

Nói xong, hắn kéo Ngao Thiên Thiên và chuẩn bị rời đi.

Vẻ mặt bà chủ cứng đờ, nghiêm khắc nhìn người đàn ông trung niên bên cạnh, sau đó nói: “Thứ đó ngoại trừ ta, người khác không có đâu, ngươi muốn đi chỗ khác hỏi thì hãy quên đi”.

Diệp Quân liếc nhìn bà chủ và mỉm cười: “Chúng tôi chỉ hỏi thôi, không có ý định mua”.

Nói xong, hắn kéo Ngao Thiên Thiên và quay người rời đi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện