Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 472


trước sau

Chương 472

Diệp Quân thu kiếm lại nói: “Xưng hô thế nào?”

Chàng trai nhìn Diệp Quân: “Diệp Hỏa Phụng”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Diệp công tử, ngươi quen với An Đạo Tân của nhà họ An à?”

Diệp Hỏa Phụng lắc đầu: “Không quen”.

Diệp Quân nhìn Diệp Hỏa Phụng: “Thế này đi, cuộc tỷ võ lần này xem như ngươi thắng”.

Diệp Hỏa Phụng sửng sốt.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Nếu có ai hỏi, cứ nói ta đấu với ngươi một trăm hiệp, ngươi gặp vận may đánh bại được ta, thế nào?”

Diệp Hỏa Phụng nhìn Diệp Quân: “Ngươi muốn tỏ ra là mình yếu”.

Diệp Quân gật đầu.

Diệp Hỏa Phụng lặng thinh.

Diệp Quân nói: “Ngươi cũng không muốn người ngoài biết chúng ta chỉ đánh một hiệp đã kết thúc chứ?”

Diệp Hỏa Phụng im lặng một chốc rồi lắc đầu.

Không phải hắn ta không thể chấp nhận thất bại nhưng nếu bị truyền ra ngoài, chỉ mới một hiệp hắn ta đã bị đánh bại thì hắn ta sẽ mất hết thể diện.

Phải biết rằng, trước đây Diệp Hỏa Phụng cũng là một nhân vật tầm cỡ có máu mặt.

Có thể thất bại nhưng không thể để mất mặt.

Nghĩ đến đây, Diệp Hỏa Phụng gật đầu: “Được”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn đưa thẻ bài gỗ tượng trưng cho vị trí thứ nhất cho Diệp Hỏa Phụng.

Diệp Hỏa Phụng do dự một lúc rồi nói: “Ta không phải là người không thể chịu thua, sở dĩ ta làm điều này chủ yếu là để giúp ngươi, nếu không Diệp Hỏa Phụng ta sẽ không làm những việc vô liêm sỉ như vậy, Diệp Hỏa Phụng ta có bị đánh chết cũng sẽ không làm,

ngươi hiểu rồi chứ?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Hiểu rồi, ngươi chỉ là trượng nghĩa giúp ta thôi”.

Diệp Hỏa Phụng gật đầu, sau đó nói: “Vậy chúng ta xem như là bạn rồi nhỉ?”

Hắn ta cảm thấy người trước mặt rất lợi hại, hoàn toàn có thể làm bạn.

Diệp Quân cười nói: “Ừ, sau khi ra ngoài, nếu được thì ngươi diễn giống giúp ta một chút”.

Diệp Hỏa Phụng gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Thật ra Diệp Quân không nói hắn ta cũng sẽ diễn giống thật.

Chuyện này liên quan đến thể diện của mình.

Diệp Quân cười nói: “Sau này gặp lại”.

Dứt lời, hắn đi đến trong trận pháp dịch chuyển bên cạnh, sau đó biến mất.

Diệp Hỏa Phụng đứng đó nhìn thẻ bài gỗ trước mặt, khẽ nói: “Từ nay về sau, ta phải khiêm tốn hơn mới được, núi này cao thì có núi cao hơn”.

Nói xong, hắn ta nhìn xung quanh, sau đó đấm một cú vào bụng mình.

Phụt!

Diệp Hỏa Phụng nôn ra máu, hắn ta tiện thể lau trên mặt, thoáng chốc cả gương mặt be bét máu, sau đó hắn ra khỏi Võ Tháp, vừa ra khỏi Võ Tháp, bảng xếp hạng bên cạnh Võ Tháp lập tức thay đổi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện